Nằm giữa trung tâm thành phố, Hồ Gươm như một tụ điểm của mọi nét đẹp trong con người Hà Nội. Mặt hồ hình elip, rất rộng, nước hồ trong xanh in bóng mây trời, phẳng lặng, trong những trời lộng gió nước hồ khẽ gợn lăn tăn, cố gắng lắng nghe sẽ cảm nhận được tiếng rì rào rất nhẹ, nhẹ nhàng như tiếng nói đặc trưng của người thủ đô. Quanh hồ là những hàng liễu xanh biếc rủ xuống như mái tóc người thiếu nữ, những hàng lộc vừng đu dưa trong gió, dưới gốc cây là những hàng ghế đá cho người dân nghỉ chân, hóng mát. Tuy vậy số người ngồi lại ít hơn những bước chân đi bộ dạo vòng quanh hồ; tập thể dục có lẽ là một thói quen lành mạnh của rất nhiều dân. Dừng bước đứng lại, ngắm nhìn hồ, sẽ thấy những chú thiên nga trắng đen ngụp lặn bơi dưới làn nước mát, Hồ Gươm giờ thật lãng mạn vì sự xuất hiện của loài chim xinh đẹp nhất. Phóng tầm mắt ra xa hơn một chút là tháp rùa, biểu tượng đẹp cả về lịch sử lẫn văn hóa của Hà Nội. Suốt bao nhiêu năm, Tháp Rùa vẫn một vẻ cổ kính rêu phong quen thuộc mà lại thanh cao đầy hoài niệm vào ban ngày, đến đêm Tháp Rùa có ánh đèn vàng sáng lung linh thắp lên thì lại vô cùng tráng lệ. Sở dĩ đặt tên là Tháp Rùa bởi nó gắn liền với sự tích kể rằng đây là nơi thần kim quy đòi lại thanh gươm thần từ Lê Lợi, hồ còn có tên khác là Hoàn Kiếm cũng từ truyền thuyết này mà ra. Hồ Gươm còn là quần thể với nhiều công trình kiế trúc độc đáo khác như cầu Thê Húc, đền Ngọc Sơn, Tháp Bút, đài Nghiên, tất cả kết hợp tạo thành một biểu tượng đại diện văn hiến cho thành Thăng Long năm xưa. Em yêu Hồ Gươm, một tình yêu giản dị và sâu sắc như bao người Hà Nội khác. Hồ Gươm thân thuộc nhưng là tất cả đối với thủ đô.