Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn trình bày cảm xúc về một nguời mà em ấn tuợng sâu sắc nhất

viết bài văn trình bày cảm xúc về một nguời mà em ấn tuợng sâu sắc nhất
2 trả lời
Hỏi chi tiết
55
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một người mà em ấn tượng sâu sắc nhất trong cuộc đời em chính là người thầy giáo của em. Thầy giáo không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người thầy tâm huyết, tận tâm với nghề giáo.

Thầy giáo có một tâm hồn lớn, luôn đặt học trò lên hàng đầu. Thầy luôn tạo điều kiện tốt nhất để chúng em có thể học tập và phát triển. Thầy không chỉ dạy chúng em kiến thức mà còn truyền đạt những giá trị sống, những kỹ năng mềm cần thiết để chúng em trở thành con người tốt hơn. Thầy luôn khuyến khích chúng em tự tin, sáng tạo và luôn đặt mục tiêu cao trong cuộc sống.

Thầy giáo cũng là người rất tận tụy và chu đáo. Thầy luôn sẵn sàng giúp đỡ chúng em trong mọi hoàn cảnh. Dù là trong giờ học hay ngoài giờ học, thầy luôn lắng nghe và tạo điều kiện để chúng em có thể thảo luận, trao đổi và giải đáp những thắc mắc. Thầy giáo không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người bạn đồng hành, người thầy tâm huyết luôn đồng hành cùng chúng em trên con đường học tập.

Mỗi khi nhắc đến thầy giáo, em không thể không nhắc đến sự nhân ái và lòng trắc ẩn của thầy. Thầy luôn quan tâm đến hoàn cảnh của chúng em, luôn sẵn lòng giúp đỡ những học sinh gặp khó khăn. Thầy giáo không chỉ dạy chúng em về kiến thức mà còn dạy chúng em về lòng nhân ái, lòng biết ơn và lòng trắc ẩn. Thầy giáo là một người mà em luôn ngưỡng mộ và hâm mộ vì tấm lòng nhân ái và sự tận tâm với nghề giáo.

Trên thực tế, không chỉ em mà cả lớp em đều có cảm xúc sâu sắc với thầy giáo. Thầy giáo đã để lại dấu ấn mãi mãi trong trái tim chúng em. Em biết rằng, những giá trị mà thầy giáo truyền đạt sẽ luôn ở bên em suốt cuộc đời. Em xin chân thành cảm ơn thầy giáo vì những gì thầy đã làm cho chúng em và em hứa sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những giá trị mà thầy đã truyền đạt.
1
0
Little Wolf
10/12/2023 20:50:56
+5đ tặng

Trong cuộc đời, mỗi chúng ta khó tránh khỏi một lần mắc lỗi. Điều quan trọng là chúng ta phải biết sửa chữa nó và làm thật nhiều việc tốt để bù đắp cho phần lỗi lầm của mình. Gần đây, tôi đã gặp phải một chuyện đáng nhớ và có lẽ mãi sau này cũng sẽ khó mà quên được. Nó đã cho bản thân tôi một bài học sâu sắc.

Vào cuối buổi học, cô giáo phát phiếu thu tiền học phí đến tất cả học sinh trong lớp tôi. Khi về nhà, tôi lập tức đưa phiếu cho mẹ. Đọc xong thì mẹ cẩn thận chuẩn bị tiền cho tôi mang đi nộp. Sáng hôm sau, tôi để số tiền đó trong cặp sách, rồi mang đến lớp. Lúc tổ trưởng bắt đầu truy bài, tôi lấy sách vở trong cặp ra thì phát hiện mình đã quên cuốn bài tập Toán. “Rõ ràng hôm qua mình bỏ nó vào cặp rồi cơ mà”- tôi thầm nghĩ và lục tung tất cả sách vở lên. Lúc đó, tôi thực sự rối trí mà không biết rằng: mình đã sơ ý làm rơi phong bì đóng học phí xuống gầm bàn. Cô bắt đầu thu tiền học, tôi thì cuống cuồng lên, tìm mãi, tìm mãi mà chẳng thấy nó đâu. Cuối cùng, cô cho phép tôi đóng tiền học vào ngày mai. Vậy là nỗi lo lắng bây giờ dồn vào việc biết nói thế nào với mẹ đây, khéo mẹ sẽ cho tôi một trận đòn nhừ tử mất thôi.

Trên đường về, tôi rất hồi hộp, sợ hãi, tìm cách để nói lại với mẹ. Đang đi thì bất chợt tôi thấy một chiếc ví tiền rơi ra từ túi một anh sinh viên. Tên anh thì tôi không biết, nhưng mặt anh thì tôi nhớ rõ. Anh ấy là sinh viên của trường Đại học sư phạm Hà Nội. Hầu như ngày nào anh ấy cũng đi cùng tôi trên chuyến xe buýt về nhà. Mọi sự quan tâm, chú ý của tôi dồn vào chiếc ví vừa bị rơi ra. Tôi hí hửng, mừng thầm trong bụng và tự nhủ: “thế là mình có thể lo được vụ học phí này rồi”. Tôi nhanh tay nhặt chiếc ví, rồi nhẹ nhàng cho ví vào túi quần.

Tối đến, khi tôi đi ngủ, thì cái “hí hửng” khi mới nhặt được tiền đã không còn. Tôi bắt đầu suy nghĩ về cảm xúc của anh sinh viên ban chiều. Có lẽ, nó cũng giống y như cảm xúc của tôi khi đánh rơi học phí. Mặc dù cố lờ ý nghĩ đó đi, nhưng nó cứ không ngừng lảng vảng ám ảnh trong đầu tôi. May là cuối cùng thì cái chăn ấm đã làm tôi nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, khi đến lớp, tôi nộp số tiền nhặt được cho cô. Nhìn mặt tôi cô hỏi “Con có chuyện gì không?”. Cuối buổi học, tôi kể cho cô nghe toàn bộ câu chuyện đã xảy ra. Cô khuyên tôi nên nói thật với mẹ và tìm cách trả lại số tiền đó. Tôi nhớ như in lời cô dạy: “Giấu diếm sai lầm của mình, lấy đồ của người khác là không trung thực đâu con ạ. Con cần mạnh dạn, dũng cảm đối diện và sửa chữa sai lầm của bản thân. Cô tin mọi người sẽ tha thứ cho con khi con biết nhận ra lỗi lầm của mình”. Và quả thật, khi tôi đem sự việc kể cho mẹ, mẹ đã không mắng tôi. Mẹ chỉ khuyên nhủ tôi và cho tôi tiền để trả lại anh sinh viên đó.

Hôm sau, tôi lên xe buýt về nhà. Như thường lệ, anh ấy cũng đi cùng chuyến với tôi. tôi rụt rè tới gần anh và ngập ngừng giải thích với anh chuyện đã xảy ra, rồi đưa tiền trả cho anh. Anh sinh viên đã vô cùng mừng rỡ. Anh không trách phạt gì tôi mà chỉ đưa ra cho tôi những lời khuyên bảo bổ ích. Lòng tôi chợt thanh thản và nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Lại một ngày mới đến trường. Bỗng nhiên, Thùy Dương - người bạn ngồi gần bàn tôi chạy lại và hỏi: “Có phải hôm trước cậu đánh rơi một chiếc phong bì màu xanh không? Tớ nhặt được cái phong bì đề tên cậu. Hôm qua tớ nghỉ học nên không mang tới cho cậu được”. Ôi, đúng là may mắn quá. Tôi nhảy cẫng lên và cảm ơn bạn. Cuối cùng thì tôi trả được của rơi cho người đánh mất và cũng tìm lại được đồ bị mất của mình.

Các bạn thấy đấy, nếu chúng ta làm việc tốt thì những điều tốt đẹp sẽ lại đến với chúng ta. Mong là qua câu chuyện này, mỗi bạn học sinh chúng ta đều trung thực, dám nhìn nhận khuyết điểm và sửa chữa sai lầm mà mình mắc phải.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Xuan Anh
10/12/2023 21:29:53
+4đ tặng
Có rất nhiều người làm cho em cảm thấy rất ấn tượng và sâu sắc nhưng ấn tượng nhất đối với em là bố của em.
Bố em năm này ngoài 40 tuổi,làm nghề ..........(nghề bố của bạn).Thân hình bố chắc khỏe và cao ráo,cao .........(chiều cao của bố bạn).Bố là trụ cột của giá đình nên bố em rất chăm chỉ trong công việc để cho chúng em ăn học.Khi em muốn thứ gì,bố sẽ mua cho em và nói:"Nếu còn muốn thứ gì thì bố mua cho con miễn đó là đồ ý nghĩa!".Khi còn nhỏ bố em dạy cho em những điều bổ ích và ý nghĩa trong cuộc sống để em có thể hòa nhập cùng với xã hội. Bố hay giúp đỡ cho anh chị em họ hoặc các cô chú ông bà hàng xóm Khi gặp khó khăn nhất là các cụ ông cụ bà trong làng xóm và nói "Bà ơi bà có càn cháu giúp gì không" hay "Ông ơi để cháu giúp ông ạ".Bố em rất lịch sự và thân thiện,chăm sóc chúng em từng li từng tí kể cả những điều nhỏ nhất.
Em cảm thấy rất hạnh phúc khi có môi trường người bố thật tuyệt vời.Em rất thương bố vì bố đã làm tất cả vì chúng em,vì giá đình và người thân.Em hứa sẽ ngoan ngoãn, học thật giỏi để bố không vì em mà thất vọng, muốn bố luôn nở 1 nụ cười trên môi.Em thương bố nhiều lắm!
(Nếu trong bài ý nào mà không phù hợp vs đề bài của bạn thì bạn có thể chỉnh sửa)

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo