Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết về một kỉ niệm của em với người thân mà em nhớ nhất

Hãy viết về một kỉ niệm của em với người thân mà em nhớ nhất 
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
97
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một kỉ niệm mà em nhớ nhất với người thân là chuyến đi cùng gia đình đến vùng quê của ông bà ngoại. Đó là một kỷ niệm đáng nhớ và đậm đà tình cảm gia đình.

Chuyến đi này diễn ra vào một ngày hè nắng nóng. Cả gia đình đã chuẩn bị từ trước, đóng gói đồ đạc và thức ăn để mang theo. Chúng tôi cùng nhau lên xe và bắt đầu hành trình đến quê hương của ông bà ngoại.

Khi đến nơi, em đã cảm nhận được sự ấm áp và yên bình của cuộc sống nông thôn. Cánh đồng lúa xanh mướt, những con sông êm đềm chảy qua, và những ngôi nhà nhỏ xinh nằm rải rác trên cánh đồng. Em đã được ông bà ngoại đón chào với nụ cười hạnh phúc trên môi.

Trong suốt chuyến đi, em đã có cơ hội được trò chuyện và trải nghiệm cuộc sống của ông bà ngoại. Em đã được ông bà dẫn đi thăm quan các vườn cây trái, nơi em được hái trái cây tươi ngon và thưởng thức. Em cũng đã được ông bà dạy cách trồng cây, chăm sóc vườn và làm việc nông nghiệp. Những kỹ năng này không chỉ giúp em hiểu thêm về cuộc sống nông thôn mà còn rèn luyện sự kiên nhẫn và trách nhiệm.

Mỗi buổi tối, cả gia đình đã ngồi lại quanh bàn ăn và thưởng thức những món ăn đặc sản của vùng quê. Em nhớ mãi hương vị của những món ăn truyền thống, được chế biến bởi bàn tay tài hoa của ông bà. Chúng tôi đã cùng nhau chia sẻ những câu chuyện, cười đùa và tạo dựng những kỷ niệm đáng nhớ.

Khi chuyến đi kết thúc, em đã cảm thấy tiếc nuối nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc. Kỷ niệm đó đã gắn kết cả gia đình lại gần nhau hơn, và em đã học được nhiều điều từ ông bà ngoại. Chuyến đi đó đã trở thành một kỷ niệm đáng nhớ và ý nghĩa trong cuộc đời em.
0
0
Lê Nguyễn Ngọc Trang
14/12/2023 20:46:00
+5đ tặng
Trong cuộc đời mỗi con người có lẽ sẽ không ai là quên được những kỉ niệm của tuổi học trò, đặc biệt là những kỉ niệm của buổi đầu tiên đi học. Hôm ấy, tôi đã thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị sách vở thật đầy đủ. Đúng bảy giờ, ông nội chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp vốn đã rất thân quen. Bầu trời trong xanh, cao vời. Những đám mây trắng làm biếng, trôi thật chậm. Tôi ngắm nhìn cảnh vật hai bên đường mà lòng cảm thấy bồi hồi. Đường phố hôm nay dường như cũng tấp nập hơn. Tôi nhìn thấy rất nhiều bạn học sinh trong bộ quần áo mới, ngồi sau bố. Khuôn mặt của các bạn vừa có chút lo âu, vừa có chút háo hức. Tôi còn nhìn thấy các anh chị lớp trên đạp xe trên con đường, trò chuyện cùng bạn bè rất vui vẻ. Dù đã đến trường nhận lớp và được làm quen với thầy cô, bạn bè trước đó. Nhưng tôi vẫn cảm thấy vô cùng háo hức. Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi đôi dép mà mẹ đã tặng cho tôi và cùng ông nội bước vào trường. Cô giáo đã đứng chờ ở đầu hàng của lớp tôi để đón các bạn học sinh. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ theo sự sắp xếp của cô. Buổi lễ khai giảng diễn ra thật trịnh trọng với lời phát biểu của thầy hiệu trưởng, lời phát biểu của anh chị học sinh cuối cấp và của một bạn học sinh lớp Một. Cuối buổi lễ, thầy hiệu trưởng đã thay mặt thầy cô đánh tiếng trống khai trường. Khi nghe tiếng trống ấy, tôi cảm thấy bồi hồi và thật xúc động. Một kỉ niệm thật đẹp đẽ và đáng nhớ.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×