Giải
"Chiếc đèn ông sao" là câu chuyện nói về khát khao đơn giản nhưng đầy trân quý của cậu bé Tùng. Khát khao đó đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Truyện xoay quanh cuộc sống và mong muốn của cậu bé Tùng khi muốn có một chiếc đèn ông sao để chơi cùng cu Bi trong dịp lễ trung thu. Mở đầu câu chuyện là hình ảnh cậu bé Tùng “ôm khư khư chồng báo trước ngực”, len lỏi trên những tuyến phố ngập tràn những chiếc đèn trung thu lấp lánh, nhiều màu sắc. Cảnh đường phố nguy nga, tráng lệ càng làm nổi bật lên gia cảnh khó khăn của cậu bé Tùng. Trong khi người người nhà nhà nô nức sắm sửa đi chơi lễ hội, những đứa trẻ trạc tuổi Tùng được bố mẹ đưa đi chơi lễ, mua sắm bao món đồ ưa thích thì niềm vui duy nhất của Tùng là mong bán được thật nhiều báo để có tiền mua một chiếc đèn ông sao. Chi tiết Tùng “thẫn thờ nhìn” những bậc cha mẹ trở con cái họ đi lòng võng mãi ta khiến chúng ta không khỏi xót xa, chạnh lòng cho cuộc sống nghèo đói, vất vả của em.
Nhưng dù vất vả là thế, Tùng vẫn giữ một tinh thần lạc quan, nếu không bán được nhiều báo sẽ không được lãi được bao nhiêu nhưng cậu vẫn tự an ủi bản thân rằng “cũng vẫn đủ tiền ăn hàng ngày của hai anh em nó”. Mẹ Tùng một mình vất vả nuôi hai đứa con, nay mẹ bị ốm chỉ đi quét dọn, rửa chén thuê gần nhà. Tình cảnh khó khăn không làm Tùng đuối chí, cậu bé lại cất tiếng rao bán, bởi cậu bé biết ở nhà còn có mẹ và em cu Bi đang chờ. Tuy còn nhỏ nhưng Tùng hiểu chuyện, biết thương yêu mẹ và em, biết sống vì người khác. Tùng thương mẹ vất vả sớm hôm nuôi hai anh em ăn học, thương em cu Bi không được vui tết Trung thu vui vẻ, đủ đầy như bao đứa trẻ khác. Chi tiết Tùng “sung sướng chộp lấy chiếc đèn ông sao đang nằm lăn lóc dưới đất” của đứa trẻ khác vứt lại đã bị hỏng mất một cánh không khỏi khiến người đọc xúc động. Tuy đó là đồ bỏ đi, là thứ đồ chơi rẻ tiền những lại là một tài sản vô giá đối với Tùng. Cầm chiếc lồng đèn trên tay, Tùng suy đi tính lại cách để sửa lại chiếc đèn mang về cho cu Bi chơi tết cùng hy vọng chiếc lồng đèn ấy sẽ thắp lên hy vọng cho cuộc sống nghèo đói của gia đình em.
Nhân vật Tùng được tác giả khắc họa qua cử chỉ, hành động, lời nói, suy nghĩ và cảm xúc. Tùng không chỉ cho người đọc thấy được tấm lòng hiếu thảo, biết quan tâm yêu thương gia đình mà còn cho người đọc thấy được phẩm chất cao đẹp của những con người nghèo khó trong xã hội. Họ có thể nghèo về vật chất nhưng không thể nghèo về tình cảm, họ lấy tình cảm để chia sẻ, bao bọc, đỡ đần nhau.
Cho hay nhất nhé