Đoạn thơ trên nêu lên một nghị luận về sự quan trọng và đóng góp của mỗi cá nhân trong xây dựng và bảo vệ đất nước. Tác giả khuyến khích người đọc nhìn xa, nhìn vào quá khứ xa xưa của đất nước, nhìn vào những người đã sống và chết để tạo ra đất nước ngày nay.
Tác giả nhấn mạnh sự đồng lòng và đoàn kết của mọi người trong quá trình xây dựng đất nước. Dù là con gái hay con trai, mọi người đều cùng nhau làm việc chăm chỉ, khi có giặc xâm lược, người con trai ra trận chiến đấu, người con gái trở về nuôi con và bảo vệ gia đình.
Tác giả cũng nhắc nhở rằng không chỉ có những anh hùng nổi tiếng mà chúng ta biết đến, mà còn có rất nhiều người con gái và con trai trong hàng ngàn lớp người đã sống và chết vì đất nước. Dù không ai nhớ mặt và đặt tên của họ, nhưng công lao và đóng góp của họ đã tạo ra đất nước ngày nay.
Đoạn thơ này thể hiện lòng tự hào và biết ơn đối với những người đã đóng góp cho đất nước, đồng thời khuyến khích mỗi cá nhân hiểu rằng mình cũng có trách nhiệm và vai trò quan trọng trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước.