Phong trào Tây Sơn là một phong trào nổi lên ở Việt Nam vào thế kỷ 18, nhằm chống lại sự thống trị của triều đình Nguyễn và những quan lại tham nhũng, bất công. Dưới sự lãnh đạo của ba anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ và Nguyễn Huệ, phong trào Tây Sơn đã trở thành một cuộc nổi dậy quy mô lớn và cuối cùng lật đổ triều đình Nguyễn, lấy lại quyền tự chủ cho dân tộc.
Nguyên nhân bùng nổ của phong trào Tây Sơn có thể được tóm tắt như sau:
-Sự bất công và tham nhũng trong triều đình Nguyễn: Triều đình Nguyễn thời đó đã thiếu sự công bằng và tạo ra một hệ thống quan lại tham nhũng, áp bức dân chúng. Sự bất mãn này đã tạo điều kiện thuận lợi cho sự nổi dậy của phong trào Tây Sơn.
-Sự phân chia và tranh chấp trong triều đình Nguyễn: Các cuộc đấu tranh quyền lực và sự phân chia trong triều đình đã làm suy yếu chính quyền Nguyễn. Phong trào Tây Sơn đã tận dụng tình hình này để tăng cường sự ủng hộ và mở rộng quy mô cuộc nổi dậy.
- Sự kích thích từ các phong trào dân tộc khác: Phong trào Tây Sơn đã nhận được sự ủng hộ và kích thích từ các phong trào dân tộc khác, như phong trào Trịnh-Nguyễn ở miền Bắc và phong trào Quang Trung ở miền Nam.
Bài học từ phong trào Tây Sơn đối với vấn đề thực tiễn hiện nay có thể được rút ra như sau:
- Phong trào Tây Sơn đã nổi lên nhằm chống lại sự bất công và tham nhũng. Việc xây dựng một xã hội công bằng và công tâm là một yếu tố quan trọng để duy trì sự ổn định và phát triển của một quốc gia.
-Sự đoàn kết và tương thân tương ái: Phong trào Tây Sơn đã đoàn kết và kết hợp các lực lượng dân tộc khác nhau để đạt được mục tiêu chung. Sự đoàn kết và tương thân tương ái là một yếu tố quan trọng để vượt qua khó khăn và đạt được thành công trong bất kỳ phong trào hay cuộc nổi dậy nào.
- Lãnh đạo mạnh mẽ và quyết tâm của ba anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ và Nguyễn Huệ đã giúp phong trào Tây Sơn đạt được thành công. Sự lãnh đạo hiệu quả là một yếu tố quan trọng để thúc đẩy sự phát triển và thay đổi trong xã hội.