Mẹ là một điểm tựa tinh thần vững chắc của tôi. Mẹ của tôi đã ngoài bốn mươi tuổi. Nhưng tôi thấy mẹ vẫn còn rất trẻ trung và xinh đẹp. Dáng người của mẹ khá mảnh mai. Mái tóc được chăm sóc cẩn thận nên mềm mượt. Làn da đã có một vài vết nhăn. Đôi mắt thì hiền từ và nụ cười vẫn thật rạng rỡ. Tôi thích nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đã bế bồng tôi khi còn thơ bé, chăm sóc tôi khi đau ốm hay vỗ về an ủi tôi khi buồn bã. Công việc bận rộn, nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi. Với tôi, mẹ là một người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Cũng có lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến tôi tự nhận ra bài học của bản thân. Từ đó, tôi thêm cố gắng học tập, giúp đỡ mẹ việc nhà nhiều hơn. Tôi tự hứa sẽ trở thành một đứa con ngoan để mẹ cảm thấy tự hào. Tôi cũng mong mẹ giữ gìn sức khỏe thật tốt, luôn được vui vẻ và hạnh phúc.