Chế độ thực dân đã để lại nhiều ảnh hưởng tiêu cực đối với các thuộc địa trên khắp thế giới, bao gồm cả Việt Nam. Dưới sự chiếm đóng của các quốc gia thực dân, các thuộc địa đã phải chịu sự áp bức, bóc lột tài nguyên, và bị cưỡng chế theo các quy định và lợi ích của các nước thực dân.
Ở Việt Nam, chế độ thực dân đã gắn liền với sự chiếm đóng và cai trị của Pháp trong suốt hơn một thế kỷ. Trong thời kỳ này, người Việt đã phải chịu sự cưỡng bức, bóc lột tài nguyên và bị áp đặt các quy định về kinh tế, chính trị và văn hóa từ Pháp. Chế độ thực dân đã cướp đi quyền tự chủ và tự do của người dân Việt Nam, gây ra sự bất công và bất bình đẳng trong xã hội.
Trong lĩnh vực kinh tế, chế độ thực dân đã tận dụng tài nguyên của Việt Nam để phục vụ lợi ích của các nước thực dân. Các nguồn tài nguyên quý giá như đất đai, cây công nghiệp và khoáng sản đã bị khai thác một cách không bền vững và không công bằng. Việc khai thác tài nguyên này đã gây ra sự suy thoái môi trường nghiêm trọng và ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân.
Chế độ thực dân cũng đã tác động tiêu cực đến chính trị và xã hội của Việt Nam. Người dân Việt Nam đã bị cưỡng chế vào việc tuân thủ các quy định và luật lệ của chế độ thực dân, bị giới hạn quyền tự do ngôn luận, tự do tôn giáo và quyền tự do hội họp. Việc này đã gây ra sự bất mãn và phản đối từ phía người dân, và làm nảy sinh những cuộc đấu tranh và phong trào giành độc lập.
Tuy nhiên, chế độ thực dân cũng đã để lại một số ảnh hưởng tích cực. Qua việc đưa vào Việt Nam các công nghệ, kiến thức và hệ thống hành chính phương Tây, Pháp đã góp phần khởi đầu quá trình hiện đại hóa đất nước. Hệ thống giáo dục phương Tây đã được đưa vào Việt Nam, giúp nâng cao trình độ học vấn và mở ra cơ hội cho người dân Việt Nam tiếp cận kiến thức mới.
Tuy nhiên, những tác động tích cực này không thể che lấp được những hệ quả tiêu cực và sự bất công mà chế độ thực dân đã mang lại. Việt Nam đã phải trải qua nhiều cuộc đấu tranh để giành lại độc lập và tự do, và đánh dấu một chương mới trong lịch sử của đất nước