Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy kể về một trải nghiệm đáng nhớ của em với gia đình

hãy kể về một trải nghiệm đáng nhớ của em với gia đình
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
69
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một trải nghiệm đáng nhớ của tôi với gia đình là chuyến đi du lịch hè vừa qua. Cả gia đình tôi đã quyết định đi tham quan một thành phố lớn và khám phá những địa điểm du lịch nổi tiếng.

Chúng tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho chuyến đi này, từ việc đặt vé máy bay, đặt khách sạn cho đến lên lịch trình tham quan. Mỗi thành viên trong gia đình đều có ý kiến và đề xuất riêng, tạo nên một không khí hào hứng và phấn khởi.

Khi đến thành phố, chúng tôi đã bắt đầu khám phá từng góc phố, tham quan các điểm du lịch nổi tiếng như bảo tàng, công viên và các khu chợ địa phương. Mỗi ngày, chúng tôi đều có những trải nghiệm mới mẻ và thú vị.

Một trong những trải nghiệm đáng nhớ nhất của chúng tôi là khi tham gia vào một tour du thuyền trên sông. Chúng tôi được ngắm nhìn cảnh quan tuyệt đẹp của thành phố từ trên sông, nghe hướng dẫn viên kể về lịch sử và văn hóa địa phương. Điều này đã giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về đất nước và con người nơi đây.

Ngoài ra, chúng tôi cũng đã có cơ hội thưởng thức những món ăn đặc sản của địa phương. Mỗi bữa ăn đều là một trải nghiệm mới, từ những món ăn đường phố đến những món ăn truyền thống. Chúng tôi đã cùng nhau thưởng thức và chia sẻ những trò chuyện vui vẻ trong những bữa ăn đó.

Chuyến đi du lịch này không chỉ giúp chúng tôi tận hưởng những khoảnh khắc đáng nhớ mà còn tạo ra những kỷ niệm vô giá. Chúng tôi đã có thời gian để trò chuyện, cùng nhau khám phá và tạo dựng những kỷ niệm đáng nhớ. Điều này đã gắn kết thêm tình cảm gia đình và tạo ra một kỷ niệm đáng nhớ trong lòng mỗi thành viên trong gia đình.
2
0
Sadboy
18/01/2024 20:19:35
+5đ tặng

Có người đã từng nói thế này: "Từ trải nghiệm của quá khứ chúng ta ta nhận được sự chỉ lối cho tương lai". Trong cuộc đời, mỗi một người sẽ có thêm những trải nghiệm giá trị. Tôi cũng thế, khi có trải nghiệm cuộc sống, tôi rút ra rất nhiều bài học quý giá cho mình.

Khi còn nhỏ, tôi là một đứa trẻ nghịch ngợm. Còn nhớ lúc tôi vào lớp ba, một lần đã đi lang thang trong siêu thị. Hôm ấy, tôi được nghỉ rất sớm. Mẹ đến đón tôi ở trường. Trên đường về nhà mẹ có vào siêu thị để mua đồ ăn. Tôi thấy háo hức vì trong siêu thị có đầy đồ.

Mẹ đi trông xe, rồi đưa tôi vào trong siêu thị. Lúc này, siêu thị cũng đông người. Hầu như gian hàng nào cũng có người mua.Mẹ dặn tôi phải luôn theo sau để không đi lạc. Hai mẹ con đi vào quầy bán bánh kẹo. Khá nhiều bánh và kẹo được bán. Tôi nhìn mà hứng thú vô cùng. Vì mải mê nhìn các loại thức ăn, nên tôi không để tâm đến tiếng kêu của mẹ. Thế là tôi đã lạc khỏi mẹ ở đó. Lúc ấy, tôi cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Tôi nhìn khắp mọi phía nhưng không có mẹ đâu. Tôi chạy khắp nơi để tìm mẹ, tuy nhiên cũng không có bóng dáng thân quen nào. Tôi lại bật khóc.

Thấy thế, nhiều người khác cũng lại hỏi thăm chuyện tôi. Tôi vừa khóc, vừa kể cho họ nghe. Lúc sau, có một cô đã tới chở mẹ vào phòng cảnh sát. Tôi đi theo cô ấy lúc này cũng đã ngừng khóc lóc. Ở đây, họ đã nói trên loa phóng thanh rằng mẹ có thể nghe thấy. Khoảng mười lăm phút sau, mẹ đã đến. Tôi thấy khuôn mặt của mẹ thật buồn. Mẹ chạy đến ôm lấy tôi. Tự nhiên, tôi bật khóc ngon lành. Mẹ vừa lau nước mắt, vừa khóc nức nở. Còn tôi thì cảm thấy ân hận vô hạn. Trên đường về nhà, tôi đã xin lỗi mẹ. Lời nhắc nhở của mẹ khiến tôi rút được bài học quý báu. Một trải nghiệm đáng nhớ khiến tôi cảm nhận rõ tình thương yêu của mẹ dành cho bản thân, cũng như cần thiết phải ngoan hơn nữa. Trải nghiệm với gia đình luôn đem đến những bất ngờ. Mỗi người cần có trải nghiệm để rèn luyện và phát triển mình trở nên tốt hơn nữa. 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
nguyễn hương
18/01/2024 20:21:11
+4đ tặng

Đời người ai cũng có những trải nghiệm, đó là trải nghiệm vui hoặc trải nghiệm buồn, là trải nghiệm khiến cho người ta hạnh phúc, nhưng cũng có trải nghiệm khiến người ta sợ hãi. Tôi cũng có một trải nghiệm như thế, dù là một trải nghiệm không vui, nhưng lại khiến tôi nhớ mãi về sự chăm sóc và tình yêu thương mà mẹ dành cho tôi.

Khi mẹ sinh tôi ra, tôi vốn là một đứa bé mảnh khảnh, yếu đuối, lại là con gái nên tôi được gia đình yêu thương hết mực. Đặc biệt, người quan tâm và chăm lo tôi nhất chính là mẹ. Tôi đã được nghe ba kể lại rằng, từ khi còn là một em bé nằm trong vòng tay mẹ, mẹ đã nâng tôi như quả trứng mỏng. Mẹ nói, tôi là điều quý giá và đẹp đẽ nhất trong cuộc đời của mẹ. Mẹ là giáo viên giỏi, khi còn trẻ, mẹ có nhiều cơ hội để được học cao hơn, nhưng vì có tôi nên mẹ đã từ chối mọi cơ hội để dành thời gian chăm sóc cho tôi. Tôi vẫn nhớ mãi ngày hôm ấy, trước khi tôi đi học trời đã bắt đầu có những đám mây xám xịt báo hiệu một cơn giông lớn. Mặc dù mẹ đã dặn rất kĩ rằng tôi phải mang áo mưa đi, nhưng tôi chỉ ương bướng: "Dạ, vâng" cho có lệ, rồi chạy đi học ngay. Thế rồi trời đổ cơn giông tầm tã, mưa như trút nước từ tiết học thứ tư cho đến khi tôi tan học mưa vẫn chưa ngớt. Vốn tính nghịch ngợm, tôi không hề sợ cơn mưa mà càng tỏ ra thích thú. Tôi nhanh nhanh chóng chóng chạy về nhà. Bình thường mẹ luôn bao bọc tôi, lần này được tắm mưa khiến cho tôi thích thú vô cùng. Trên đường về, tôi thấy mẹ đang hớt hải đạp xe về phía trường học của tôi. Nhìn thấy tôi, mẹ liền gọi tôi lại rồi cởi áo mưa của mẹ khoác lên cho tôi. Mẹ chẳng màng đến bản thân mình đã ướt sũng như chuột lột, vội vã đạp xe chở tôi về nhà. Về đến nhà, mẹ chỉ lo lắng cho tôi. Mẹ chuẩn bị quần áo cho tôi thay, rồi giục tôi nằm trên giường sưởi ấm. Lúc này, mẹ mới đi thay quần áo của bản thân mình. Hôm ấy, ba không có nhà, mọi công việc đổ dồn lên vai mẹ. Mẹ phải vừa chăm tôi, vừa nấu nướng, thu dọn nhà cửa. Đôi bàn tay mẹ cứ thoăn thoắt không ngơi nghỉ. Có lẽ chỉ có lúc ốm như thế, tôi mới có thể quan sát mẹ để càng cảm nhận sự tảo tần, vất vả và cả tình yêu thương mà mẹ dành cho tôi. Được mẹ chăm sóc chu đáo nên tôi khỏi ốm rất nhanh. Nhưng vì mẹ đã bị nhiễm mưa, lại không được nghỉ ngơi điều độ nên ngày hôm sau mẹ bắt đầu sốt cao không hạ. Tôi lo lắng vô cùng, chỉ có thể nhờ cô tôi ở gần nhà đưa mẹ đến bệnh viện. Lúc đó tôi đã sợ hãi vô cùng, trong lòng tôi dấy lên một cảm giác tự trách mãi không thôi. Chỉ đến khi mẹ hạ sốt và tỉnh lại, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thấy sự lo lắng của tôi, mẹ nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi mỉm cười nói: "Mẹ không sao đâu, con đừng lo lắng nhé!". Chính sự trải nghiệm ấy đã khiến cho tôi trưởng thành lên nhiều lắm.

Có thể nói, đó là kỉ niệm mà tôi nhớ mãi. Cho đến bây giờ tôi cũng vẫn luôn tự trách mình ngày hôm đó đã không nghe lời mẹ, khiến cho mẹ phải dầm mưa cùng tôi. Mỗi trải nghiệm nào cũng mang đến một bài học. Trải nghiệm này cũng vậy. Nó đã dạy tôi biết thế nào là vâng lời cha mẹ, biết tự chăm sóc cho chính bản thân mình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×