Tham khảo:
Có thể nói, thầy cô đã có nhiều khi chưa thấu hiểu chúng em. Em còn nhớ về tiết học toán hom đấy khi Hoa vào lớp muộn. Gương mặt bạn hớt hải, má đỏ ửng. Xen lẫn tiếng giảng bài đều đều của cô chính là tiếng Hoa chạy xồng xộc vào lớp. Nhưng cô thay vì hỏi lí do lại cấm bạn vào lớp. Nhìn bạn khi ấy tủi vô cùng. Chúng em thấy sao mà thương bạn quá. Bầu không khí lớp học lắng xuống. Cô thì vẫn đặt câu hỏi, nhưng chúng em thì chỉ mải để ý Hoa đang tủi thân ngoài cửa lớp. Không biết cô có nhận ra thái độ ăn năn của Hoa không nhưng em đã rất buồn, rất thương bạn. Trống ra chơi, tiết học qua đi. Hoa lầm lũi bước vào lớp và xin lỗi cô. Nhưng có vẻ như cô rất lạnh nhạt bảo bạn về chỗ ngồi. Nhìn bạn, em thấy thương quá. Có lẽ cô đã không thấu hiểu mà quy chụp, trách mắng bạn. Thầy cô, liệu thấy cô có thể thay đổi theo mong ước của chúng em chứ?