Trong văn hóa ứng xử của con người, việc nói lời cảm ơn, xin lỗi là yêu cầu cơ bản nhất. Tuy nhiên, việc nói lời tri ân cũng không hẳn là dễ dàng. "Cảm ơn" là lời nói bày tỏ sự cảm kích, biết ơn đối với giúp đỡ của người khác dành cho mình. Đó có thể là giúp đỡ về hành động, về vật chất hoặc tinh thần. Với bất kì điều gì nhận được, ta đều phải nói lời cảm ơn. Trong cuộc sống, ta vẫn thấy lời nói này xuất hiện rất nhiều, nhất là ở những người có sự giáo dục tốt. Tuy nhiên, không phải cứ ai làm phúc đều nhận được câu nói cảm ơn. Đôi khi, ta vẫn đọc được bài báo kể về những vị bác sĩ bị người nhà bệnh nhân đánh đập nhằm mục đích đe dọa. Hay khi ta có lòng tốt chỉ ra những khuyết điểm của mọi người xung quanh để họ sửa đổi thì họ lại quay ra giận dỗi, trách móc và nghi ngờ ta. Không những thế, lời cảm ơn ngày nay có khi còn phải đi kèm với vật chất mới được coi là chân thành. Nếu không có vật chất sẽ bị coi là vô ơn, không chu đáo, không biết đối nhân xử thế. Hiện tượng đó đã làm mất đi tính chất chân thành vốn có của lòng biết ơn. Mọi người dần không còn muốn nhận hãy nói lời cảm ơn, coi đó như là tảng đá đè nặng bản thân, không dám thoát ra. Thế nên, hãy bài trừ những hiện tượng xấu để giữ vững đạo lí "Uống nước nhớ nguồn" quý báu của dân tộc. Chúng ta phải giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp ấy, không để lời cảm ơn bị biến tướng, trở nên xấu xí trong mắt mọi người.