Truyện Nhà mẹ Lê là một tác phẩm văn học đặc sắc của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, nói về cuộc sống đầy khó khăn và đau khổ của một gia đình nghèo ở vùng quê Doàn Thôn. Nhân vật chính trong truyện là bà Lê, một người mẹ đơn thân, phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách trong việc nuôi dạy 11 đứa con.
Cuộc sống của bà Lê và gia đình không hề dễ dàng. Họ sống trong một căn nhà nhỏ, một căn nhà màu xanh lá cây, với mái tôn rách nát, không có điện và nước sạch. Mỗi ngày, bà Lê phải làm việc vất vả để kiếm sống. Cô đi làm công nhà, làm công việc nông nghiệp, đôi khi còn phải làm công nhân xây dựng để có đủ tiền mua thức ăn và trang trải cuộc sống cho con cái.
Nhưng bà Lê không bao giờ từ bỏ hy vọng và lòng yêu thương dành cho con cái. Dù cuộc sống khó khăn, bà vẫn luôn cố gắng hết sức để đảm bảo cho con cái có một cuộc sống tốt hơn. Bà dạy con chăm chỉ, khuyến khích họ học hành và có ước mơ trong cuộc sống. Bà luôn lắng nghe và đồng hành cùng con cái trong những lúc khó khăn và cần sự giúp đỡ.
Truyện Nhà mẹ Lê không chỉ tập trung vào cuộc sống khó khăn của bà Lê và gia đình mà còn thể hiện những mặt trái của xã hội và hệ thống giáo dục. Nhân vật bà Lê đã phải đối mặt với sự phân biệt đối xử, sự thiếu công bằng và những khó khăn trong việc tiếp cận giáo dục cho con cái. Truyện cũng đề cập đến vấn đề đạo đức và lòng nhân ái trong xã hội.
Nhà mẹ Lê là một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc, nó khắc họa một hình ảnh chân thực về cuộc sống của những người nghèo khó và sự hy vọng không bao giờ mất đi trong tâm hồn con người. Truyện đã gợi mở nhiều suy ngẫm về tình yêu thương, sự đấu tranh và ý nghĩa của cuộc sống.
Với câu chuyện đầy cảm xúc và thông điệp sâu sắc, truyện Nhà mẹ Lê đã gây tiếng vang lớn trong cộng đồng văn học và trở thành một tác phẩm kinh điển trong văn học Việt Nam. Nó đã khắc sâu trong tâm trí của người đọc câu chuyện về sự vượt khó và lòng yêu thương của một người mẹ đơn thân, và truyền cảm hứng cho những người đang đối mặt với khó khăn trong cuộc sống.