Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nhận bốm câu thơ cuối của bài Qua đèo ngang

Viết đoạn văn ngắn nêu cảm nhận4 câu thơ cuối của bài qua deod ngang có sử dụng đảo ngữ và tu từ,giúp mk vs ạ,mai mình cần rồi ạ,xin cảm ơn!
6 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
62
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Nỗi buồn vương vấn trong lòng
Nhưng cũng chẳng thể nào trông
Vẫn cứ bước đi trên con đường
Để rồi biết mình đã thành công.
1
1
Hồng Anh
20/02 19:39:23
+5đ tặng

Hai câu thơ cuối cùng trong bài thơ “Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan gợi cho người đọc một nỗi buồn vô hạn. Trên cuộc hành trình dài đặc từ Thăng Long vào xứ Huế, sau bao vất vả, mệt nhọc, dừng chân đứng lại chốn đèo Ngang nữ sĩ đối diện với cái bao la, bất diệt của vũ trụ: "trời, non, nước".Trời thì xa, non thì cao mà nước thì sâu thăm thẳm. "Dừng chân đứng lại" để một lần nữa bao quát lại cảnh vật quanh mình. Dừng chân đứng lại để hỏi xem đâu người tri âm, tri kỉ. Vậy mà Bà Huyện Thanh Quan chỉ nhận lại được từ thẳm sâu vũ trụ cái rộng lớn, bát ngát của "trời, non, nước". Vậy thì giờ đây, giữa đất trời chốn đèo Ngang này chỉ còn có "Một mảnh tình riêng, ta với ta". “Một mảnh tình riêng” ấy là nỗi buồn người xa xứ, là tâm sự về nỗi đau chia cắt đất nước những ngày xưa, là nỗi buồn thương cho cảnh đất nước hiện tại hay chính là cảnh đìu hiu vắng vẻ nghèo khổ chốn đèo Ngang này vậy.Cụm từ “ta với ta” ngân lên như đập vào vách núi rồi vọng lại trong niềm xót xa, buồn tủi. “Ta với ta” là chỉ một mình mình với một mình mình. Một tấm tình cô đơn có ai chia sẻ,có ai thấu hiểu và tình cảm tác giả gửi vào cảnh thiên nhiên, trời đất?

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Lê Vinh
20/02 19:39:55
+4đ tặng

Bài thơ  Qua đèo Ngang được viết trên đường bà Huyện Thanh Quan vào kinh đô Huế nhận chức, đó là lần đầu tiên bà xa quê. Dừng chân bên đèo Ngang đã khơi dậy trong lòng bà bao cảm xúc. Đứng trước không gian hoang vu, đìu hiu của núi rừng nơi đèo Ngang, thi nhân bộc lộc tâm sự của mình qua tứ thơ:

Nhớ nước đau lòng con quốc quốc

Thương nhà mỏi miệng cái gia gia

Dừng chân đứng lại trời non nước

Một mảnh tình riêng, ta với ta

Âm thanh của con cuốc hay chính là tiếng lòng của tác giả. Câu thơ đã sử dụng điển tích xưa của Trung Quốc về vua Thục. Vì mất nước mà hóa thành con cuốc, chỉ biết kêu lên những tiếng đau thương. Âm thanh da diết ấy vang lên trong chiều muộn càng làm cho tâm trạng nhà thơ thêm sầu lặng. Còn tiếng "gia gia" là tiếng kêu tha thiết gợi nỗi "thương nhà". Thương nhà ở đây có lẽ là nỗi nhớ thương đất nước trong quá khứ hào hùng hay cũng là thương cho sự đổi thay, sự lụi tàn của quê hương. Hai câu thơ đã bộc lộ rõ những xúc cảm của thi sĩ.  Nghệ thuật chơi chữ đồng âm độc đáo kết hợp với biện pháp nhân hóa " đau lòng" "mỏi miệng" cùng chuyển đổi cảm giác từ nỗi lòng thành tiếng thương tạo ấn tượng mạnh đã cho ta thấy bức tranh ấy không chỉ là cảnh vật mà còn là bức tranh tâm trạng của Bà Huyện Thanh Quan với tình yêu nước thương nhà.

Hai câu thơ cuối khép lại những tâm sự, nỗi niềm của nhà thơ:

Dừng chân đứng lại: trời, non, nước

Một mảnh tình riêng ta với ta.

Giữa bao la đất trời, sự hùng vĩ của non cao và mênh mông của sông nước đã níu giữ bước chân người lữ thứ. Và giữa không gian ấy, tác giả chợt nhận ra nỗi cô đơ và trống trải dần lấp đầy tâm hồn. Một mảnh tình riêng, một nỗi niềm sâu kín trong tâm hồn chẳng thể sẻ chia cùng ai. Chỉ có “Một mảnh tình riêng ta với ta” – ta đối diện với chính mình giữa đất trời rộng lớn, mỗi chữ viết ra đều mang một nỗi niềm đơnc hiếc, đều cực tả nỗi buồn thầm lặng giữa nơi đất khách quê người.

Bằng bút pháp nghệ thuật tả cảnh ngụ tình đặc sắc, thi nhân đã bộc lộ được những tâm tư, nỗi niềm thầm kín. Đó là tâm trạng hoài cổ nhớ thương nước, thương nhà da diết, một nỗi buồn thầm lặng cô đơn của tác giả

1
1
Phí Hải Nam
20/02 19:40:23
+3đ tặng

"Bài thơ Qua đèo ngang" của nhà thơ Hàn Mặc Tử kết thúc bằng câu thơ: "Một chiều nắng vàng, một chiều mưa dầm." Câu thơ này tạo nên một hình ảnh tĩnh lặng, đẹp mắt và sâu lắng về cảnh vật thiên nhiên. Nắng và mưa, hai yếu tố tự nhiên đối lập nhưng lại hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh huyền bí và đầy cảm xúc. Cảm nhận của tôi về câu thơ cuối này là sự đan xen tinh tế giữa sự phản ánh của thời gian và không gian, tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn.
...
0
1
Thắng đz
20/02 19:40:47
+2đ tặng

Đến với bốn câu thơ cuối, của bài "Qua đèo Ngang" ta dường như đắm chìm vào cảm giác cô đơn, hiu quạnh bởi cảnh chiều buồn và cái cảm giác nhớ nhà, nhớ nước của tác giả :

                 " Nhớ nước đau lòng con quốc quốc

                   Thương nhà mỏi miệng cái gia gia

                   Dừng chân đứng lại trời non nước

                   Một mảnh tình riêng, ta với ta "

             Đọc đến đây, ta lại đặt cho mình một câu hỏi : " Quái lạ, tại sao tác giả đang đứng trên chính đất nước của mình lại cảm thấy nhớ nước ?" Ta lại tìm đến câu chuyện về vua Thục vì mất nước nên khi chết đã hóa thành con chim quốc, kêu những tiếng " quốc quốc " đau thương. Nhớ nhà vì bà đang nhớ đến quá khứ vàng song, hào hùng nhưng đồng thời cũng thương cho sự lụi tàn của nước nhà lúc bấy giờ. Giữa cái không gian chiều buồn đó, vốn đã buồn nay còn buồn hơn bởi những tiếng kêu của động vật hoang dã này. Điệp từ " quốc quốc " và " gia gia " như khắc khoải vào không gian chiều buồn thẳm. Giữa không gian buồn rộng lớn, tác giả nhỏ bé đối mặt với thiên nhiên bao la. Tác giả đã sử dụng biện pháp đối lập càng nhấn mạnh thêm cảm giác cô đơn của mình. Bằng cách dùng từ tinh tế, khéo léo, đã " một " rồi còn " mảnh " rồi còn " riêng " hình ảnh người thi sĩ đối mặt với chính mình, giữa không gian đó, tâm trạng đó khiến ta cảm thương biết bao. Chỉ bốn câu thơ ngắn nhưng tác giả đã nói lên hết được tiếng lòng mình và tâm trạng của mình - một người yêu quê hương đất nước tha thiết.

0
0
qynhh_
20/02 19:41:41
+1đ tặng
Để diễn đạt cảm nhận về bốn câu thơ cuối của bài thơ "Qua Đèo Ngang" sử dụng đảo ngữ và tu từ, bạn có thể viết như sau:

"Ngang đèo qua đây, hồn về nơi ấy,
Nơi chốn bình yên, tim gió nhẹ lay.
Lối đi trải dài, hồn trôi bên tôi,
Tâm hồn mênh mông, vương vấn muôn ngày."

Trong những câu thơ này, việc sử dụng đảo ngữ và tu từ giúp tạo ra một bức tranh về sự trầm lắng và sự phản chiếu của tâm hồn. Bằng cách lặp lại những từ ngữ và ý tưởng, tác giả muốn nhấn mạnh sự liên kết về tinh thần giữa con người và thiên nhiên, nơi mà linh hồn có thể tìm thấy bình yên và trở về nguồn gốc của mình.
0
0
Minh Hòa
20/02 19:44:08
Trong bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan, bốn câu thơ cuối tạo ra một tâm trạng sâu lắng và phản ánh sự đối lập giữa sự khao khát của con người và hiện thực khắc nghiệt của cuộc sống, thông qua việc sử dụng đảo ngữ và tu từ một cách tinh tế.

Cụm từ "nhớ nước đau lòng con quốc quốc" thể hiện tâm trạng hoài niệm và nhớ nhà sâu sắc của nhà thơ. Việc sử dụng từ "đau lòng" và từ đồng âm "quốc quốc" không chỉ làm tăng cường cảm giác của cảm xúc mà còn tạo ra một hiệu ứng âm nhạc đặc biệt, làm nổi bật nỗi đau lòng không thể diễn tả hết của con người khi xa quê.

Sau đó, câu thơ tiếp theo "thương nhà mỏi miệng cái gia gia" tương tự thể hiện tình cảm thương yêu sâu sắc đối với gia đình. Sử dụng từ "thương" và "mỏi miệng cái" tạo ra hình ảnh về sự mệt mỏi và nỗi lo lắng không nguôi của người cha hay người thân về nhà.

"Dừng chân đứng lại trời non nước" là một cách diễn đạt biểu cảm về sự mê muội và lưu luyến trước vẻ đẹp của quê hương. Câu thơ này cũng có thể hiểu là việc chấp nhận thực tại, buông bỏ những ước mơ phiêu bạt để quay trở về với hiện thực.

Cuối cùng, câu thơ "một mảnh tình riêng ta với ta" đề cập đến sự cô đơn và tận cùng của con người. Từ "riêng ta với ta" nhấn mạnh sự cô đơn tột cùng mà mỗi người phải đối diện trong cuộc sống, và cũng có thể thấy là một sự chấp nhận của sự cô đơn đó.

Tổng thể, bốn câu thơ cuối cùng của bài thơ không chỉ thể hiện tâm trạng nhớ nhà, tình cảm thương yêu và sự mê muội về quê hương, mà còn phản ánh sâu sắc về sự cô đơn và sự đối lập giữa ước mơ và hiện thực trong cuộc sống.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×