Đoạn trích trên là một phần của "Đại cáo bình Ngô" của Nguyễn Trãi, một tác phẩm văn xuôi nổi tiếng trong văn học Việt Nam. Trích đoạn này thể hiện tinh thần kiên cường, quyết định của dân tộc Việt Nam trong việc bảo vệ độc lập và tự chủ chống lại sự xâm lược của các thế lực ngoại xâm.Xuyên suốt bài thơ chính là nhận định về việc nhân nghĩa.Ngay mở đầu bài thơ ,Nguyên xTraix đã đưa ra "việc nhân nghĩa cốt ở yên dân/Quân điếu phạt trước lo trừ bạo".Tư tưởng của Nt chính là yên dân và trừ bạo.Trong bài thơ "Đại cáo bình Ngô" của Nguyễn Trãi, việc nhân nghĩa được nhấn mạnh như một nguyên tắc quan trọng trong việc lãnh đạo và quản lý nhân dân. Nhân nghĩa là tôn trọng và chăm sóc cho nhân dân, đặc biệt trong việc đối phó với quân địch. Trong bài thơ, việc nhân nghĩa không chỉ là một giá trị đạo đức mà còn là một chiến lược thông minh. Nguyễn Trãi phê phán những trường hợp như Lưu Cung và Triệu Tiết không tuân thủ nguyên tắc nhân nghĩa, và kết quả của họ là thất bại và tiêu vong.Như vậy, việc nhân nghĩa không chỉ mang tính đạo đức mà còn là một phần quan trọng của chiến lược lãnh đạo và quản lý nhân dân. Điều này được thể hiện qua sự thành công của những vị lãnh đạo như Cửa Hàm Tử và sự kết thúc không may mắn của những kẻ không tôn trọng nguyên tắc này.Bản tuyên ngôn này tả bái nhân dân, tôn trọng nhân dân và xem trọng sức mạnh của dân chúng trong việc bảo vệ quốc gia. Điều này được thể hiện qua việc nêu bật sự thất bại của những người tham công và những kẻ thích lớn không tôn trọng nhân dân. Đồng thời, đoạn trích cũng nhấn mạnh vào sự đoàn kết và quyết tâm của nhân dân Việt Nam trong việc chống lại các thế lực ngoại xâm qua việc đề cập đến các sự kiện lịch sử phản ánh tinh thần đấu tranh của dân tộc.Vì vậy, qua đoạn trích này, chúng ta có thể hiểu được tinh thần quyết định, quyết tâm của dân tộc Việt Nam trong việc bảo vệ độc lập và tự chủ, và điều này làm nên giá trị lịch sử và văn hóa của "Đại cáo bình Ngô".