Bài thơ "À ơi tay mẹ" của nhà thơ Bình Nguyên để lại cho em những ấn tượng sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp. Với bút pháp miêu tả tài tình, tác giả đã mượn hình ảnh hữu hình là "bàn tay mẹ" để nói về điều kỳ diệu, lớn lao, đó là tình yêu thương bao la, vô bờ mẹ dành cho con. Đôi bàn tay ấy nhỏ bé là vậy lại có sức mạnh kì diệu che chở, chắn gió mưa, bão táp, giúp con vượt qua những giông tố cuộc đời "Bàn tay mẹ chắn mưa sa/ Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng". Kể từ khi lọt lòng, con đã được nằm trong vòng tay âu yếm của mẹ, đi vào giấc ngủ say trong những lời ru ngọt ngào. Mẹ gọi con bằng những cái tên thật trìu mến, thân thương làm sao. Đó là "cái trăng vàng", "cái trăng tròn", "cái Mặt trời bé con" của mẹ. Lại một lần nữa, nhà thơ sử dụng những câu từ giản gị, nhưng chứa đựng tình cảm ấm áp vô cùng để khắc họa rõ nét những hy sinh cao cả của mẹ: "Bàn tay mang phép nhiệm mầu/ Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi". Con bé bỏng là thế đó nhưng lại đem đến động lực to lớn, để mẹ chẳng sợ dãi dầu mưa nắng, cổ vũ cho mẹ mạnh mẽ chiến đấu với những khó khăn, gian nan để con được ăn no, ngủ ngon. Tình yêu ấy hóa thành những câu thơ lục bát, trong nhịp điệu sâu lắng, thân thương "À ơi cái này", "cái trăng vàng ngủ ngon", gieo vàng lòng người đọc bao xúc động trìu mến. Em thấy thương và biết ơn mẹ thật nhiều!