Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Giải bài có thưởng!

Viết thư upu lần thứ 53

viết thư upu lần thứ 53:

...Ngày… tháng… năm...

Chào các bạn - thế hệ tương lai của chúng tôi!

Tôi viết bức thư này, khi những dòng nước mắt đang tuôn trào. Tôi vừa có một cuộc tranh cãi gay gắt với bố mẹ. Cảm xúc thật tệ. Bạn thân mến, ở thế giới tương lai bạn có rơi vào hoàn cảnh như tôi?

Tôi năm nay 14 tuổi – cái tuổi tôi biết là chưa đủ lớn nhưng cũng không còn là quá bé. Vậy nhưng trong mắt bố mẹ tôi luôn là một cô bé cần được bao bọc và che chở.

Từ bé, tôi luôn phải sống bằng sự lựa chọn, quyết định của bố mẹ từ việc nhỏ đến việc lớn. Tôi biết bố mẹ luôn sẽ có những lựa chọn tốt nhất cho tôi. Tuy nhiên sự tốt nhất đó là theo suy nghĩ của bố mẹ, không phải trong suy nghĩ của tôi.

Nhiều lần, tôi chia sẻ: "Con thích điều A, điều B" tuy nhiên bố mẹ tôi không để tâm. Bố mẹ luôn nói: “Con phải thế này… thế kia…. Bố mẹ đã tìm hiểu kỹ”. Và cứ thế, tôi thực hiện theo lựa chọn của người khác. Tôi chưa bao giờ có quyết định nào cho bản thân. Từ việc lựa chọn quần áo, môn học ngoại khóa cho đến những việc lớn hơn như thi trường này, trường kia hay kết bạn với bạn nào… bố mẹ đều can thiệp, điều chỉnh tất cả các hành vi của tôi.

Tôi biết, cha mẹ nào không muốn con mình thành công và hạnh phúc, nhưng đôi khi mong ước ấy lại vô tình tạo thành những suy nghĩ áp đặt các bước cho cuộc đời của con theo lập trình định sẵn. 

Sự bao bọc đó khiến tôi nghẹt thở. Nhiều lần tôi đã cố thoát ra, thực hiện các việc theo lựa chọn của bản thân nhưng đổi lại là sự đay nghiến, giày vò của mẹ. Quát mắng không được, mẹ tôi đã khóc lóc, mắng tôi là không biết thương mẹ, rồi: “Cá không ăn muối cá ươn/Con không nghe cha mẹ trăm đường con hư”…. Không khí gia đình vô cùng nặng nề. Cuối cùng tôi lại thỏa hiệp. Đổi lại, tôi càng khép kín, thu mình hơn. Tôi sống trong thế giới riêng mình, ít giao tiếp, chia sẻ với gia đình.

Qua trò chuyện, tôi cũng biết nhiều bạn rơi vào hoàn cảnh tương tự như tôi. Tôi tin hiện nay vẫn còn rất nhiều người phải chịu sự gò bó, áp đặt của cha mẹ trong học tập hay trong cuộc sống hàng ngày. Chúng tôi cũng được đi học, đọc sách, tiếp cận các thông tin thông qua mạng internet… Chúng tôi có kiến thức - dù chưa nhiều để có thể có những quyết định, lựa chọn cho chính mình. Chúng tôi muốn là chính mình, được làm những việc mình yêu thích và chịu trách nhiệm cho các hành động, lựa chọn đó. Tôi không muốn sống hộ những ước mơ, mong muốn của mẹ. Lúc đó, tôi đã là bản sao của bố mẹ, không còn là chính mình.

0 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
56
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi

Bạn thân mến, tôi viết thư này không phải để than vãn hay trách móc ai cả. Tôi chỉ muốn chia sẻ với các bạn về những suy nghĩ, cảm xúc của một cô bé 14 tuổi đang trải qua những khó khăn trong việc tự quyết định cho bản thân.

Hy vọng rằng khi các bạn đọc được những dòng này, các bạn sẽ hiểu và chia sẻ cùng tôi. Có lẽ trong tương lai, khi các bạn trưởng thành và có con cái, các bạn sẽ hiểu và tôn trọng lựa chọn của con mình hơn.

Chúc các bạn luôn mạnh mẽ và tự tin để đối mặt với những thách thức của cuộc sống. Hãy tin tưởng vào bản thân và luôn theo đuổi ước mơ của mình, dù có khó khăn đến đâu.

Chân thành,

(Tên của bạn)

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×