Tác giả đã sử dụng lời thoại của người thương binh để tả lại những tâm trạng, suy tư và cảm xúc của anh trong cuộc trò chuyện với phụ nữ. Những câu chuyện về quá khứ, về những người bạn đã ra đi, về những trận đánh đã qua đều khiến người đọc cảm thấy xúc động và đau lòng. Từ đó, tác giả đã khắc họa nên hình ảnh một người thương binh đầy nghị lực và kiên cường, vẫn luôn giữ vững niềm tin và hy vọng vào cuộc sống.
Người thương binh trong truyện được mô tả là một người đàn ông trẻ tuổi, mang trên mình vết thương của chiến tranh. Anh ta sống trong cảnh cô đơn và bất hạnh, không ai hiểu được nỗi đau và khổ đau mà anh phải trải qua. Trên chuyến xe buýt, anh gặp một phụ nữ tốt bụng, luôn lắng nghe và chia sẻ với anh. Điều đặc biệt là phụ nữ này không chỉ đơn thuần là người lắng nghe mà còn là người hiểu và chia sẻ cùng anh.
Thông điệp mà tác giả muốn gửi đến độc giả qua truyện ngắn này chính là sự quan trọng của việc chia sẻ và đồng cảm với những người khác, đặc biệt là những người gặp khó khăn và nghèo đói. Bằng cách hiểu và chia sẻ, chúng ta có thể tạo ra những điều kỳ diệu và làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn