Có lẽ đã từng có nhiều nghệ sĩ mượn cảm hứng sáng tác từ mùa thu nhưng thi ca vẫn ẩn chứa nhiều bí ẩn. Thi ca về mùa xuân, mùa hè, mùa đông rất nhiều nhưng mùa thu là nhiều hơn cả, và chất chứa nhiều tâm trạng. Đọc bài thơ Bầu trời trên giàn mướp, ta càng thấm thía hơn cái vẻ đẹp tuyệt sắc của nó. Mùa thu có lẽ là mùa đẹp nhất trong năm đối với tôi, tôi yeue thu bởi sắc trời lành lạnh của màn sương, là một màu vàng óng ả, bình yên mà nhẹ nhàng. Tôi yêu thu và tôi nghĩ rằng có nhiều người cũng có suy nghĩ đó giống tôi! Đi vào những vần thơ hay của Hữu Thỉnh, ta thấy một bầu không khí dạt dào đến nghẹn ngào ''Thu ơi ta biết nói thế nào''. Trước hình ảnh thu đẹp như thế, nhà thơ không thể bày tỏ được cảm xúc của mình, của tấm lòng chính mình. Tiếp đến, lòng rạo rực còn đọng lại khi có những tín hiệu báo mùa thu đã về, “sương mỏng thế ai mà bình tĩnh được”. Bao trùm cả bài thơ là màn sương thu nhẹ nhẹ, êm ái khơi dậy tâm hồn thi ca của người ngắm cảnh. Hơn nữa, bao trùm bài thơ là hình ảnh “giàn mướp hoa vàng”, từ nhan đề “Bầu trời trên giàn mướp”, trong khổ thơ thứ nhất rồi đến khổ thơ thứ ba. Nó khơi gợi một vẻ đẹp giản dị, bình yên của quê hương, sau đó nó còn nhấn mạnh sự ám ảnh của hình ảnh trong tâm trí của nhân vật trữ tình. Không chỉ vậy, không gian thu còn thơ mộng, bình yên hơn khi xuất hiện hình ảnh “trời thu xanh và mướp thu vàng”. Nó như mở ra không gian khoáng đạt, cao rộng, gợi sự bình yên, thanh thản và nhẹ nhõm trong tâm hồn con người. Không những vẽ nên hình ảnh đẹp của mùa thu thiên nhiên đất trời mà tác giả còn muốn nói đến trong thi phẩm nỗi niềm xúc động khi đối diện với khung cảnh hiện tại và hoài niệm về quá khứ. Nhân vật trữ tình đang là một người lính chiến đấu trong chiến trường mưa bom bão đạn. Người lính ấy đang từng bước ghi tên mình vào cuốn sổ tử thần vì độc lập dân tộc, đang đúng giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết. Đặc biệt, cái “không dám sao nhãng” nếu đặt riêng trong đoạn thơ cuối cùng còn khơi gợi một cách hiểu khác, ấy là người lính chưa bao giờ dám quên hình ảnh bầu trời mùa thu và hoa mướp vàng! Bởi lẽ đó chính là nguồn động lực để đưa người lính vượt qua những gian khổ trên mọi bước đường chiến đấu đồng thời đó chắc hẳn cũng là mục đích chiến đấu của người lính anh dũng, kiên cường, bất khuất ấy. Thật tuyệt khi trong bài thơ, vẻ đẹp của mùa thu như là một bức phông nền tôn lên vẻ đẹp của người chiến sĩ, luôn sẵn sàng hi sinh vì độc lập dân tộc! Và không biết tự bao giờ, người nghệ sĩ bỗng si mê, bị ám ảnh mùa thu. Phải chăng vì thế mà người ta cho rằng: “Thu là mùa của các thi nhân”