Đám trẻ ở đại dương đen” của tác giả Châu Sa Đáy Mắt là cuốn sách viết về những đứa trẻ như thế. Đó (lại) là: đứa trẻ có tuổi thơ vỡ nát, nhưng lại bị trách rằng, chúng không biết cách yêu thương; đứa trẻ có đôi mắt hoài sưng tấy khi người xung quanh cứ đâm chúng bằng lời họ nghĩ chúng nhẹ hẫng nhưng nó nhớ cả đời…
Cứ thế, “Đám trẻ ở đại dương đen” như là lời độc thoại và đối thoại nói lên tiếng lòng của những đứa trẻ ở đại dương đen, nơi từng lớp sóng của nỗi buồn và tuyệt vọng không ngừng cuộn trào, lúc âm ỉ, khi dữ dội. “Mấy lần em thấy mình không may/ cũng không xứng đáng với cuộc đời này/ cung đàn đời nhấn em sâu xuống/ đôi khi chỉ muốn nốt hôm nay”. “Hay kiếp sau mình hóa thủy tinh đi/ đừng lại làm con người, sụp đổ trong thầm lặng”...