"Tuổi chiếc áo bằng một nửa tuổi cha
Mỡi nếp gấp mang dáng hình đồng đội
Mỗi mảnh vá chứa bao điều muốn nói
Về một thời mạc trận của cha.
Ngày con sinh ra
Đất nước hòa bình
Với bạn bè con hay xấu hổ
Khi thấy cha mặc chiếc áo xanh cũ kĩ
Đâu biết với cha là kỉ vật cả đời.
Nơi nghĩa trang nghi ngút hương khói
Trước hàng hàng ngôi mộ
Cha đắp áo sẻ chia hơi ấm
Với đồng đội xưa yên nghỉ chốn này.
Khóe mắt con chợt cay
Khi chứng kiến nghĩa tình người lính
Không khoảng cách nào giữa người còn người mất
Chiếc áo màu bạc hóa gạch nối âm dương.
"
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Bài thơ trên nói về một chiếc áo mà cha của người viết đã mặc khi tham gia mạc trận. Chiếc áo đã trải qua nhiều năm tháng, mỗi nếp gấp, mỗi mảnh vá đều chứa đựng những kỷ niệm, những câu chuyện về thời gian cha đã dành cho đồng đội và đất nước. Người viết cảm thấy tự hào và xúc động khi nhìn thấy cha mặc chiếc áo đó, bởi với cha, đó không chỉ là một chiếc áo mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và sự hy sinh cho đồng đội và đất nước. Bài thơ cũng nhấn mạnh về tình đoàn kết, tình đồng đội giữa những người lính, dù là người còn sống hay đã khuất. Chiếc áo màu bạc trở thành liên kết giữa hai thế giới, giữa người sống và người đã ra đi, giữa quá khứ và hiện tại.