Xuân Quỳnh (1942-1988), quê ở làng La Khê, xã Văn Khê, thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây (nay là quận Hà Đông, Hà Nội), là một nữ thi sĩ Việt Nam nổi tiếng. Bà được biết đến với nhiều tác phẩm như Thuyền và Biển, Sóng, Thơ tình cuối mùa thu, Tiếng gà trưa… Nhà nước Việt Nam đã tặng Giải thưởng Nhà nước và Giải thưởng Hồ Chí Minh cho bà vì đóng góp cho văn hóa quốc gia.
”Lời ru ẩn nơi nào
Giữa mênh mang trời đất
/…/
Lời ru thành biển lớn”
Đôi dòng thơ tuyền truyền tình yêu thương của người mẹ đối với con qua những lời ru ngọt ngào, trìu mến. Lời ru ấm áp ấy là nguồn dinh dưỡng tâm hồn của con từ khi còn nằm trong nôi, được bảo bọc và che chở bởi ân tình của mẹ. Lời ru đồng hành với con qua mọi giai đoạn cuộc sống, làm dịu dàng trái tim con trong những ngày hè, đưa con vượt qua núi cao, ra khơi biển rộng.
Hình ảnh so sánh và biểu ngữ “lời ru” khẳng định: lời ru chính là tình thương tha thiết của mẹ dành cho con suốt quãng đời, là ước vọng con lớn mạnh, có thể vượt qua mọi khó khăn để bước vào tương lai rộng lớn.
Với thể thơ bát chữ, ngôn ngữ tinh tế, nhịp điệu nhẹ nhàng, trìu mến. Đôi dòng thơ thể hiện lòng mong ước của một người mẹ mong con luôn hạnh phúc và thành công. Lời ru làm phong phú thêm tình cảm gia đình, tình thương mẹ con, làm đẹp thêm tình cảm thiêng liêng nhưng cũng rất gần gũi và thân quen.