Thân phận của hoa lau trong câu" Nó nở trong gió bấc mưa phùn, dưới màu mây xám bạc của ngày đông tận. Nhưng không ai đợi được chào đón …. Bất cứ kì cuộc nào” :Hoa lau nở vào cuối năm, mọc nơi cuối đất và đợi ở cuối đời. Dù nở trong gió bấc mưa phùn, dưới màu mây xám bạc của ngày đông tận, nhưng không ai đợi được chào đón hoặc quan tâm đến nó trong bất kỳ cuộc sống nào. Hoa lau không có chỗ trong các bình hoa trang trọng, không được đầu tư hay khuyến mại, và cũng không bao giờ được chú ý trong danh sách trang hoàng cho bất kỳ dịp lễ nào. Nó không có căn cước tại vườn nhà, thường bị trục xuất khỏi hoa viên, và chỉ khi vườn đã bỏ hoang, nó mới có hy vọng. Hoa lau thường mọc trên đất bỏ, sống chui và không được công nhận, thể hiện sự cô đơn và bị lãng quên trong cuộc sống hàng ngày.