Trong câu chuyện ngụ ngôn Người nông dân và con chim ưng, em rất yêu quý và cảm phục trước tấm lòng tốt bụng của bác nông dân. Chim ưng vốn là loài động vật săn mồi hoang dã, và có thể gây bị thương cho con người do có bộ vuốt sắc nhọn và chưa được thuần hóa. Thế nhưng, khi thấy con chim ưng bị thương nằm ở bìa rừng, bác nông dân đã không ngần ngại mang nó về nhà để chữa trị vết thương. Và lý do bác làm như vậy cũng chỉ đơn giản là vì cảm thấy tội nghiệp con vật, và muốn đàn con của nó không phải chịu cảnh đói khổ. Thế nên, bác nông dân đã ra sức chăm sóc, chữa chạy vết thương cho nó tận tình. Ít lâu sau, khi đã khỏe mạnh, con chim ưng ấy được bác thả về bới bầu trời tự do. Có thể thấy, bác hành động hoàn toàn xuất phát từ trái tim giàu tình yêu thương, chứ hoàn toàn không hề mong cầu hay vụ lợi một điều gì cả. Tình cảm ấy thật đáng trân quý. Cũng nhờ vậy, mà sau này bác nông dân đã được chú chim ưng trở về trả ơn bằng cách cứu ông thoát chết trong gang tấc. Từ đó, cho thấy niềm tin của người xưa về việc ở hiền gặp lành. Những người tốt bụng, hiền lành như bác nông dân thật là đáng quý và xứng đáng với những điều tốt đẹp.