Hạt gạo là kết quả của sự kết tinh những gì tinh túy nhất hình thành nên, là vị phù sa của sông Kinh Thầy, là hương sen thơm trong hồ nước đầy, thậm chí còn có cả tiếng hát tình cảm của những người mẹ chăm lo cho con. Hạt gạo không những nuôi ta khôn lớn, đã vậy để làm ra hạt gạo rất kì công và cực nhọc, là những người cha, người mẹ ngày đổ mồ hôi nước mắt để kiếm ăn, cái mặc cho người con nhìn. Hạt gạo là thứ nuôi sống ta hằng ngày, vậy mà hiện nay có một số bạn vẫn còn không biết tôn trọng bữa ăn giản dị và quý báu đó. Qua bài thơ, tác giả Trần Đăng Khoa muốn nhắc nhở chúng ta rằng: Hãy quý trọng hạt gạo, bởi nó chính là hương vị phù sa chứa đựng những thứ tinh túy nhất được làm nên từ những gì giản dị, quen thuộc mà quý báu nhất.
(Đoạn này 171 chữ :))