Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Những ngày tháng qua em tới trường, sách và bút là người bạn thân thiết, gắn bó bên em. thử tưởng tượng em cùng với sách và có 1 cuộc trò chuyện

những ngày tháng qua em tới trường, sách và bút là người bạn thân thiết , gắn bó bên em. thử tưởng tượng em cùng với sách và có 1 cuộc trò chuyện , tâm sự gắn bó thân thiết của cả 3 trong những nhày cùng tới trường. Hãy kể lại cuộc truyện ấy 
3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
179
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một buổi sáng đẹp trời, khi ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ, tôi ngồi bên bàn học, chuẩn bị sách vở để đến trường. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy như có một điều gì đó đặc biệt sắp xảy ra. Và rồi, tôi nghe thấy một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên từ phía bàn học.

"Chào em, bạn thân yêu của chúng tôi!" Đó là giọng của quyển sách giáo khoa Toán, người bạn đã cùng tôi trải qua biết bao bài tập khó khăn.

"Chào em, hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau học thật nhiều điều mới mẻ nhé!" Giọng nói này đến từ cây bút bi màu xanh, người bạn đã giúp tôi ghi chép từng dòng chữ, từng công thức.

Tôi mỉm cười, cảm thấy ấm áp trong lòng. "Chào các bạn! Hôm nay chúng ta sẽ cùng nhau học thật chăm chỉ nhé. Các bạn đã sẵn sàng chưa?"

Quyển sách Toán mở ra, những trang giấy trắng tinh hiện lên trước mắt tôi. "Chúng tôi luôn sẵn sàng. Em biết không, mỗi lần em mở chúng tôi ra, chúng tôi cảm thấy rất vui vì được giúp em học hỏi và khám phá thế giới."

Cây bút bi cũng lên tiếng, "Đúng vậy! Mỗi dòng chữ em viết, mỗi bài toán em giải, đều là những kỷ niệm đẹp mà chúng tôi luôn trân trọng."

Tôi cảm thấy xúc động trước những lời nói chân thành của sách và bút. "Cảm ơn các bạn. Nhờ có các bạn mà em đã học được rất nhiều điều. Các bạn luôn ở bên em, giúp em vượt qua những khó khăn trong học tập."

Quyển sách Toán nhẹ nhàng đáp, "Chúng tôi cũng cảm ơn em vì đã chăm chỉ học tập và luôn trân trọng chúng tôi. Em là một học sinh tuyệt vời."

Cây bút bi thêm vào, "Chúng tôi sẽ luôn ở bên em, cùng em chinh phục những thử thách mới. Hãy luôn tin tưởng vào bản thân và không ngừng cố gắng nhé!"

Tôi gật đầu, cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết. "Cảm ơn các bạn. Chúng ta sẽ cùng nhau cố gắng và đạt được những thành công mới. Hãy cùng nhau đến trường nào!"

Và thế là, tôi cùng sách và bút lên đường đến trường, bắt đầu một ngày học tập mới đầy hứng khởi. Những người bạn thân thiết này luôn ở bên tôi, giúp tôi học hỏi và trưởng thành từng ngày.
1
0
Tr Hải
04/06 14:14:02
+5đ tặng

Đêm đã khuya, tôi đang nằm đọc truyện thì chợt có tiếng nói khe khẽ. Tôi nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai. Tôi hơi chột dạ vì mình đã khóa cửa kỹ lắm rồi, mà hình như là có trộm. Nhưng rõ ràng tiếng nói ấy vọng ra từ phía bàn học. Tôi để ý và phát hiện ra, đó là cuộc nói chuyện giữa các bạn đồ dùng học tập và cũng nhờ cuộc trò chuyện đó mà tôi đã hiểu được tâm sự của những người bạn thầm lặng bên mình.

Tôi phải tự thú thật rằng tôi là một đứa con gái chẳng mấy nết na, hiền dịu mà ngược lại, rất nghịch ngợm và chẳng gọn gàng. Học xong là sách vở, bút thước của tôi lại bày bừa khắp mặt bàn. Bố mẹ nhắc tôi rất nhiều nhưng tôi vẫn chưa sửa được cái tính đấy cho đến khi nghe được cuộc nói chuyện này.

Đầu tiên là lời than thở của chị hộp bút:

- Tôi chẳng biết anh thước kẻ, chị bút chì, mấy cô cậu sách vở sướng hay khổ nhưng tôi thấy mình bị hành hạ ghê quá! Hồi xưa tôi còn là một chiếc hộp bút đẹp đẽ, mới mẻ và trắng trẻo mà giờ đây mặt mũi tôi nhem nhuốc toàn mực là mực, những mảng da thì loang loang lổ lổ. Cô chủ thấy những hình thù nào đẹp là lại dán vào, chán rồi thì lại bóc ra. Những mảng da của lôi cũng dần bị bóc theo. Cái xương sống của tôi giờ cũng sứt mất mấy miếng, đau ơi là đau.

Anh thước kẻ nghe vậy cũng thông cảm cho chị hộp bút và kể lể chuyện của mình:

- Ừ, tôi cũng thấy chị hộp hút khổ thật nhưng tôi nào khác chị. Ngày cô chủ mới mua tôi về, những vạch in số của tôi còn rõ ràng nhưng sau mấy bữa, những con số đó bị cô chủ cậy hết và viết những cái gì linh tinh vào mình tôi. Cô ấy còn lấy dao vạch vạch những hình thù quái dị vào người tôi nữa. Tôi còn là một vũ khí để chiến đấu với mấy thằng con trai hay lấy đồ của cô chủ nên người tôi sứt mấy mảnh liền. Cô chủ thật là...

Mấy cô cậu sách giáo khoa cũng chen ngang vào:

- Phải đấy! Phải đấy! Cô chủ thật là vô tâm, chẳng biết thương chúng ta chút nào. Chúng em còn bị dập ghim vào người, cô chủ còn vẽ vời lên người chúng em nữa. Ôi, đau lắm!

Nghe những lời tâm sự đó, tôi mới ngồi nhớ lại những lần tôi làm chúng bị đau, bị bẩn. Ôi! Các bạn đồ dùng học tập đúng là bị tôi làm xấu, làm hỏng thật nhiều. Đồ dùng học tập là những người bạn trợ giúp việc học tập của chúng ta thêm tốt hơn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng không bừa bộn và giữ gìn chúng cẩn thận hơn. Nếu bạn nào giống tôi thì cũng phải sửa đấy!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
+4đ tặng
CHẤM ĐIỂM CHO MÌNH NHA
Trong những ngày tháng qua, mỗi buổi sáng, khi bước chân vào trường, sách và bút luôn là người bạn đồng hành đáng tin cậy của em. Họ không chỉ là những công cụ hữu ích để học tập mà còn là những người bạn thân thiết, luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ cùng em những suy nghĩ, cảm xúc và ước mơ.

Ngày hôm đó, khi mặt trời mới bắt đầu ló dạng, em cùng sách và bút đã bước vào trường với tâm trạng hứng khởi. Trong lớp học, khi giáo viên truyền đạt kiến thức mới, em luôn có sách bên cạnh để tra cứu và bút để ghi chép lại những điều quan trọng.

Giữa giờ nghỉ, khi các bạn đồng trang lứa đi ra ngoài vui đùa, em cảm thấy thoải mái nhất khi được ngồi lại với sách và bút, nhưng lúc này, không chỉ là việc học tập, mà còn là khoảnh khắc thư giãn và tâm sự.

Em ngồi cùng sách, với những trang sách mở ra như những cánh cửa mở ra vô số thế giới mới, và bút, với những đường viết trở thành những dòng suy tư sâu lắng. Cuộc trò chuyện bắt đầu, từ những cuộc hành trình phiêu lưu trong sách đến những kỷ niệm đẹp đẽ của quãng thời gian qua.

Sách kể về những câu chuyện hấp dẫn, mở ra những khám phá mới mẻ, còn bút, với những dòng chữ viết tay, là người truyền đạt những suy nghĩ sâu sắc và cảm xúc tinh tế nhất của em.

Những buổi học như thế, cả ba chúng ta luôn gắn bó và thân thiết, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn và những ước mơ trong tương lai. Với sách và bút làm bạn đồng hành, mỗi buổi học trở thành một chặng đường dài đầy ý nghĩa và hứng khởi.
1
0
Hàn Tuyệt
04/06 14:44:00
+3đ tặng

Trong gia đình người bừa bộn nhất có lẽ là tôi. Mặc dù ba mẹ đã nhắc nhở nhiều mà tôi vẫn không nghe và chính việc ấy tôi đã tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa các đồ dùng học tập của mình.

Lúc tôi nghe được câu chuyện thì trời cũng đã khuya. Tôi là con gái mà không gọn gàng, không những thế còn ham chơi nữa chứ. Và điều đó tôi biết được là nhờ cây bút chì thân yêu. Bút chì tập hợp gia đình đồ dùng học tập lại và nói:

- Này, các cô bác ơi! Tôi thấy cô chủ chúng ta ngày càng bừa bộn. Chúng ta phải giúp cô ấy mới được!

Bỗng dưng anh thước kẻ ôn tồn nói:

- Chao ôi! Cô chủ chúng ta bừa bộn thì mặc kệ, liên quan gì tới gia đình mình. Cũng chỉ vì tính bừa bộn của cô mà tôi bị biết bao vết bẩn vẽ lên chiếc áo màu trắng trong suốt đây này.

Bút chì gỗ chưa kịp nói thì tẩy nói chen vào:

- Anh thước nói chí phải đấy! Tôi thì khác gì? Tấm áo đẹp của tôi cũng bị vẽ bẩn, không những thế mà còn bị móc cả mác ra nữa chứ! Đấy mọi người xem còn ra cục tẩy trắng nữa không?

Tiếp lời của tẩy, cuốn sách lại than vãn đủ điều:

- Bìa vở tôi đẹp thế tại sao cô chủ vẽ vào. Có lẽ tôi là người khổ nhất. Mới đầu mẹ cô chủ mua về tôi là một cuốn vở bìa vẫn rất đẹp nhưng chỉ vì cô chủ mà tôi bị vẽ bẩn, nhãn vở không có, gáy vở thì rách, chẳng ra thể thống gì cả?

Cây bút mực lên tiếng:

- Bác nói sai rồi, tôi mới là người khổ nhất. Tôi bị cô ấy vặn hết sang bên này lại sang bên kia, lại còn đem ra làm vũ khí nữa chứ.

Bút chì bây giờ mới có cơ hội nói:

- Tôi biết là vậy nhưng các bạn cũng phải thông cảm cho cô ấy chứ, tôi thì khác gì các bạn.

Bút chì vừa nói thì tất cả im lặng. Tôi chợt tỉnh giấc và mới biết rằng mình đang trong một giấc mơ. Và cũng từ giấc mơ này tôi nhận ra mình phải ngăn nắp gọn gàng thì sẽ không gây ra cuộc tranh luận của đồ dùng trong giấc mơ.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×