Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết 1 bài văn phân tích đặc điểm nhân vật trong 1 tác phẩm văn học

Viết 1 bài văn phân tích đặc điểm nhân vật trong 1 tác phẩm văn học 
4 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
84
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
**Phân Tích Đặc Điểm Nhân Vật Chí Phèo Trong Tác Phẩm "Chí Phèo" Của Nam Cao**

Nam Cao là một trong những nhà văn hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại. Tác phẩm "Chí Phèo" của ông đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc bởi sự chân thực và sâu sắc trong việc khắc họa cuộc sống và số phận của những người nông dân nghèo khổ. Trong đó, nhân vật Chí Phèo là một hình tượng điển hình, phản ánh rõ nét bi kịch của con người trong xã hội phong kiến tàn bạo.

Chí Phèo, từ một đứa trẻ mồ côi, bị bỏ rơi ở lò gạch cũ, đã lớn lên trong sự thiếu thốn tình thương và sự chăm sóc. Cuộc đời Chí Phèo là một chuỗi dài những bi kịch và bất hạnh. Từ khi còn nhỏ, Chí đã phải sống nhờ vào lòng thương hại của người khác. Lớn lên, Chí trở thành một người nông dân hiền lành, chăm chỉ, nhưng lại bị Bá Kiến, một tên địa chủ gian ác, đẩy vào con đường tù tội chỉ vì một sự hiểu lầm nhỏ nhặt.

Sau khi ra tù, Chí Phèo trở về làng Vũ Đại, nhưng không còn là một người nông dân hiền lành nữa. Chí đã trở thành một con quỷ dữ, một kẻ say rượu, chuyên đi rạch mặt ăn vạ và làm thuê cho Bá Kiến. Hình ảnh Chí Phèo với cái đầu trọc lóc, cái mặt đen xạm, cái miệng lúc nào cũng phì phèo điếu thuốc, đã trở thành biểu tượng cho sự tha hóa, biến chất của con người dưới áp lực của xã hội phong kiến.

Tuy nhiên, sâu thẳm trong tâm hồn Chí Phèo vẫn còn đó những khát khao, những ước mơ về một cuộc sống bình dị, hạnh phúc. Điều này được thể hiện rõ nét qua mối tình giữa Chí Phèo và Thị Nở. Thị Nở, một người phụ nữ xấu xí, nghèo khổ, nhưng lại là người đầu tiên mang đến cho Chí Phèo cảm giác được yêu thương, được quan tâm. Những ngày sống bên Thị Nở, Chí Phèo đã mơ về một gia đình, một cuộc sống lương thiện. Nhưng rồi, giấc mơ ấy nhanh chóng tan vỡ khi Thị Nở nghe lời bà cô, từ chối tình cảm của Chí Phèo.

Bi kịch của Chí Phèo lên đến đỉnh điểm khi anh nhận ra rằng mình đã bị xã hội ruồng bỏ, không còn đường quay lại làm người lương thiện. Trong cơn tuyệt vọng, Chí Phèo đã tìm đến Bá Kiến, kẻ đã đẩy anh vào con đường tội lỗi, và giết chết hắn trước khi tự kết liễu đời mình. Cái chết của Chí Phèo là một lời tố cáo mạnh mẽ đối với xã hội phong kiến tàn bạo, đồng thời cũng là một tiếng kêu cứu, một lời khẩn cầu về quyền được sống, được làm người.

Nhân vật Chí Phèo trong tác phẩm của Nam Cao không chỉ là một hình tượng bi kịch của người nông dân nghèo khổ, mà còn là một biểu tượng cho sự tha hóa, biến chất của con người dưới áp lực của xã hội. Qua nhân vật này, Nam Cao đã gửi gắm những thông điệp sâu sắc về tình người, về quyền được sống, được yêu thương và được làm người. Tác phẩm "Chí Phèo" đã để lại cho người đọc nhiều suy ngẫm và cảm xúc, đồng thời khẳng định tài năng và tâm huyết của nhà văn Nam Cao đối với văn học và cuộc sống.
2
0
Tr Hải
06/06 20:29:38
+5đ tặng

Người thầy đầu tiên là một tác phẩm nổi tiếng của Ai-tơ-ma-tốp. Trong đó, nhân vật thầy Đuy-sen được nhà văn khắc họa hiện lên đầy chân thực và sinh động.

Nhân vật “tôi” nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Trong số những người được mờ có cả bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, nhân vật tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình. An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học.

Trong kí ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Thầy là người đã giúp các em học sinh có một ngôi trường để đến học. Chính thầy cũng đã khơi dậy khao khát được đi học của các em: “Các em ghé vào đây xem là hay lắm, các em chả sẽ học tập ở đây là gì? Còn trường của các em thì có thể nói là đã xong đến nơi rồi...?”; Thầy còn an ủi khi biết được hoàn cảnh của An-tư-nai: “An-tư-nai, cái tên hay quá, mà em thì chắc là ngoan lắm phải không?”. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Học sinh trong làng đều rất yêu mến thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.

Dưới lời kể của “tôi”, thầy Đuy-sen hiện lên là một người hết lòng vì học trò. Khi thấy học trò phải mang những bao ki-giắc, thầy đã động viên, an ủi. Lời nói quan tâm ấy như xua đi bao mệt nhọc cùng sự giá lạnh của trời đông. Trước hành động của bọn nhà giàu sống trên núi, thầy Đuy-sen không hề tỏ ra tức giận, mà thầy lại “nghĩ ra một câu chuyện vui nào đó khiến lũ chúng tôi phá lên cười, quên mất mọi sự”. Sau mỗi buổi học, thầy còn cố gắng kiếm đủ gỗ để làm một chiếc cầu bắc qua dòng suối dưới chân đồi. Nhận ra phương án này không khả thi, thầy Đuy-sen lại tiếp tục lấy đá cùng những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suối, giúp học trò đi lại không bị ướt chân. Thầy làm tất thảy mọi việc với mong muốn học trò sẽ luôn an toàn trên con đường tới trường. Có thể thấy, tất cả những lời nói, hành động đã minh chứng cho tấm lòng nhân hậu, trái tim cao cả của thầy Đuy-sen.

Tóm lại, nhân vật thầy giáo Đuy-sen hiện lên với những phẩm chất tốt đẹp của một người giáo viên. Điều đó càng khiến mỗi người thêm yêu mến và cảm phục nhân vật này.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
5
0
Hiển
06/06 20:29:50
+4đ tặng

Trong đoạn trích “Người đàn ông cô độc giữa rừng”, nhân vật Võ Tòng được nhà văn Đoàn Giỏi xây dựng với đầy đủ đặc điểm về ngoại hình, tính cách.

Một lần, tía nuôi của An đã đưa cậu và thằng Cò đến thăm Võ Tòng. Qua con mặt của An, nhân vật này hiện lên là người đàn ông hiền lành, chất phác. Người dân trong vùng không biết tên thật của Võ Tòng. Họ chỉ biết rằng nhiều năm trước, Võ Tòng đã một mình bơi xuồng đến dựng lều giữa khu rừng đầy thú dữ. Một mình chú đã giết chết hơn hai mươi con hổ. Kể từ đó, người ta gọi chú là Võ Tòng.

Sống trong rừng sâu, cách ăn mặc của chú cũng rất đơn giản. Chú thường cởi trần, mặc chiếc quần kaki còn mới nhưng coi bộ đã lâu không giặt chiếc quần lính Pháp có những sáu túi. Bên hông chú đeo lủng lẳng một lưỡi lê, nằm gọn trong vỏ sắt.

Khác với vẻ ngoài là một tính cách hiền lành, tốt bụng. Cuộc đời của chú đã trải qua nhiều cay đắng. Trước đây, chú cũng từng có một gia đình hạnh phúc. Vợ chú là một người đàn bà xinh xắn, lúc mang thai đứa con đầu lòng cứ kêu thèm ăn măng. Yêu quý vợ hết mực, chú liều xách dao đến bụi tre đình làng xắn một mụt măng. Khi về ngang qua bờ tre nhà địa chủ liền bị hắn vu cho tội ăn trộm. Võ Tòng một mực cãi lên nhưng bị tên địa chủ quyền thế lại ra sức đánh, khiến chú chém trả. Nhưng chú không trốn chạy mà đường hoàng chịu tội. Hành động này thể hiện được bản chất thật thà, dũng cảm của Võ Tòng.

Ở tù về, Võ Tòng nghe tin vợ đã lấy tên địa chủ, còn đứa con trai độc nhất thì đã chết. Chú liền bỏ làng đi, vào trong rừng sống một mình. Dù vậy, chú vẫn hay giúp đỡ mọi người. Võ Tòng còn là một con người giàu lòng yêu nước. Chú đã chuẩn bị những mũi tên tẩm thuốc độc để đánh giặc Pháp. Chú đã kể lại chiến công giết chết tên giặc Pháp với vẻ hào hứng, sung sướng. Chú chia những mũi tên cho tía nuôi của An - một con người mà chú hết sức yêu mến và tin tưởng để ông sử dụng khi gặp kẻ thù.

Có thể khẳng định, nhân vật Võ Tòng hội tụ đầy đủ những vẻ đẹp của con người Nam Bộ: phóng khoáng, gan dạ, mạnh mẽ, có tinh thần yêu nước nồng nàn.

1
0
Quỳnh
06/06 20:30:47
+3đ tặng
Người thầy đầu tiên là một trong những tác phẩm hay của Ai-tơ-ma-tốp. Trong đó, nhân vật An-tư-nai được khắc họa vô cùng chân thực.
 
Trong tác phẩm, nhà văn ít miêu tả An-tư-nai về ngoại hình mà chủ yếu qua ngôn ngữ, hành động. Dù vậy, nhân vật này vẫn hiện lên khá rõ về đặc điểm tính cách, tâm hồn.
 
Trước tiên, hoàn cảnh sống của An-tư-nai hiện ra qua cuộc trò chuyện của nhân vật thầy Đuy-sen và bọn trẻ. An-tư-nai vốn mồ côi cha mẹ, phải sống nhờ chú thím. Họ đối xử rất tệ, thậm chí còn từng bán cô bé cho bọn nhà giàu. Dù sống trong hoàn cảnh đó, An-tư-nai vẫn giữ được một tấm lòng lương thiện, tâm hồn trong sáng. Khi biết được thầy Đuy-sen vất vả trữ củi để sưởi ấm lớp học, An-tư-nai không ngần ngại mà trút lại ki-giắc ở trường. Vào m ùa đông với cái rét cắt da cắt thịt tại Nga, thầy Đuy-sen tốt bụng đã cõng, rồi bế bọn An-tư-nai qua suối để học trò của mình không phải chịu cái lạnh thấu xương của dòng nước. Nhưng bọn nhà giàu đã trêu chọc, phi ngựa qua để nước bắn lên người thầy trò họ. Lúc đó, An-tư-nai rất tức giận, cô bé thương thầy giáo của mình và chỉ muốn hét vào mặt bọn người giàu rằng: “Các người không được nói thầy giáo của chúng tôi như thế! Các người ngu lắm, các người tồi lắm”. Khi thầy thầy Đuy-sen lội suối để đắp đất, đá cho học trò đi qua, An-tư-nai dù còn nhỏ đã không ngần ngại xuống giúp đỡ thầy, sau này khi nhớ lại ngày hôm đó, cô đã cảm thán: “Hôm chúng tôi xếp đá qua dòng nước, tuyết đã phủ đầy trên mặt đất và nước buốt đến chết cóng đi”.
 
An-tư-nai là một cô bé sống tình cảm. Cô yêu mến và kính trọng thầy Đuy-sen như người thân. An-tư-nai đã bộc lộ rằng: “Ước gì thầy là anh ruột của tôi! Ước gì tôi được bá cổ thầy, nhắm nghiền mắt lại và thủ thỉ với thầy những lời đẹp đẽ nhất! Trời ơi, ước gì thầy Đuy-sen là anh ruột tôi!”. Mong muốn thật nhỏ bé nhưng lại chứa đựng tình yêu thương sâu sắc cũng như khao khát có được tình cảm gia đình của cô bé.
 
An-tư-nai còn rất kiên cường, nghị lực. Nhờ có thầy Đuy-sen, An-tư-nai có cơ hội được lên thành phố học. Không phụ sự kì vọng của thầy, cô bé đã nỗ lực học tập và trở thành một viện sĩ nổi tiếng. Và khi đã thành công, An-tư-nai cũng không quên công ơn của người thầy đầu tiên. Bà đ ã nhờ người họa sĩ kể lại câu chuyện cuộc đời bà để truyền cảm hứng đến mọi người. Tác giả sử dụng ngôi kể linh hoạt, cách miêu tả chân thực để khắc họa hình ảnh An-tư-nai hiện lên vô cùng sinh động.
 
Cùng với thầy Đuy-sen thì An-tư-nai cũng là một nhân vật nổi bật trong tác phẩm Người thầy đầu tiên. Qua nhân vật này, Ai-tơ-ma-tốp cũng gửi gắm đến người đọc bài học giá trị.
1
0
+2đ tặng
Vâng, nhân vật chính trong "Chị Dậu" của nhà văn Nam Cao là chị Dậu, một người phụ nữ mạnh mẽ và kiên định trong cuộc sống. Chị Dậu được mô tả là một người phụ nữ có tâm hồn cao thượng, kiên trì và hy sinh bản thân cho gia đình. Cô có tấm lòng nhân hậu và sẵn lòng chịu đựng những gian khổ để bảo vệ và nuôi dưỡng những người thân yêu của mình.

Đặc điểm của chị Dậu là sự kiên nhẫn và sức mạnh tinh thần. Dù đối mặt với nhiều khó khăn và gian khổ trong cuộc sống, chị vẫn không bao giờ từ bỏ hy vọng và sự đấu tranh cho tương lai tốt đẹp cho gia đình và bản thân mình. Sự hy sinh và tận tụy của chị Dậu là nguồn động viên và làm mẫu cho những người xung quanh, đặc biệt là con cái và những người trẻ tuổi khác.

Ngoài ra, chị Dậu cũng được mô tả là một người phụ nữ thông minh và biết cách ứng xử trong mọi tình huống. Bằng sự thông thái và sự quan tâm, chị giúp đỡ mọi người xung quanh và góp phần xây dựng cộng đồng.

Tóm lại, nhân vật chị Dậu trong "Chị Dậu" là một biểu tượng về sức mạnh, sự hy sinh và tình mẫu tử, đồng thời cũng là một hình mẫu cho lòng kiên nhẫn và tinh thần lạc quan trong cuộc sống.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×