Cảnh sắc được gợi tả trong Nhớ đồng hiện lên thật dung dị, thân thương, một chốn thôn quê yên ả. Nơi ấy gợi cảm giác thanh bình. Con người là chủ thể với nét chân quê, gần gũi, mến thương. Họ là những con người yêu lao động, thiết tha cuộc sống.
Bài thơ Nhớ đồng của tác giả Tố Hữu là một bức tranh yên bình về cuộc sống làng quê ấm no bình dị. Trải dài theo kí ức của nhà thơ, ta thấy hiện lên một quang cảnh thiên nhiên hiền hòa với những lũy tre, ô mạ xanh tươi, những mái nhà tranh nằm im lìm lắng nghe hơi thở nhịp sống nơi làng quê yên bình. Hình ảnh những con người hiện lên trong bài thơ với cuộc sống lao động hăng say vui cày cấy. Tất cả hoàn quện lại trở thành một bức tranh đẹp đến nao lòng của một vùng thôn quê nơi kí ức của tác giả mà nay đã không còn.
Đồng quê hiện lên rất đậm nét qua nỗi nhớ của tác giả. Đó là những cảnh sắc như đồng ruộng với những cồn thơm, ô mạ xanh mơn mởn, nương khoai sắn ngọt bùi; xóm nhà chìm lặng, con đường mòn mỏi theo năm tháng. Tất cả đều là những cảnh sắc đơn sơ quen thuộc mà rất đỗi thân thương. Là những bóng dáng người lao động lam lũ, nhọc nhằn, và nhất là bóng dáng người mẹ già đơn chiếc – những kiếp người muôn đời gắn bó với đất đai. Không gian sau nỗi nhớ thật bình dị thân thuộc, khắc khoải một tâm trạng kiếm tìm, nuối tiếc, trân trọng những vẻ đẹp của nhà thơ.