Cô giáo mà em yêu quý nhất là cô Nguyễn Thị Mai, giáo viên dạy Văn của em. Cô có một nụ cười ấm áp và ánh mắt dịu dàng, luôn khiến học sinh cảm thấy gần gũi và thoải mái. Cô có dáng người thon thả, thường mặc những bộ áo dài truyền thống rất đẹp, làm nổi bật lên vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam. Cô rất tâm huyết với nghề dạy học. Mỗi giờ học của cô đều tràn đầy những câu chuyện thú vị, những bài học bổ ích không chỉ về kiến thức mà còn về cuộc sống. Cô không chỉ dạy học sinh cách viết văn hay, mà còn khuyến khích chúng em thể hiện bản thân, tìm kiếm và phát triển đam mê của mình. Ngoài giờ học, cô còn dành thời gian để lắng nghe và chia sẻ với học sinh về những vấn đề trong cuộc sống. Cô thường tổ chức các buổi nói chuyện, tạo cơ hội cho chúng em bày tỏ ý kiến và cảm nghĩ của mình. Cô không chỉ là một người thầy, mà còn như một người bạn, một người hướng dẫn tận tâm. Em cảm thấy mình thật may mắn khi được học dưới sự dẫn dắt của cô. Từ cô, em đã học được nhiều điều bổ ích và quan trọng, không chỉ trong học tập mà còn trong cách sống. Cô là nguồn động viên và cảm hứng lớn lao giúp em vượt qua thử thách và phấn đấu hơn nữa trong học tập.