"Thời gian chạy qua tóc mẹ":
- Biện pháp tu từ: Ẩn dụ.
- Phân tích: Câu này sử dụng hình ảnh ẩn dụ để chỉ sự lão hóa của mẹ. "Thời gian chạy qua tóc mẹ" không phải là hình ảnh thực tế mà là cách nói tượng trưng cho việc tóc mẹ bạc dần theo thời gian. Hình ảnh này gợi lên cảm giác về sự trôi chảy không thể tránh khỏi của thời gian và tác động của nó đến mẹ.
"Một màu trắng đến nôn nao":
- Biện pháp tu từ: So sánh và nhân hóa.
- Phân tích: "Màu trắng" được so sánh với cảm giác "nôn nao", tạo nên sự liên kết giữa sự bạc màu của tóc và cảm giác bất an, lo lắng. Biện pháp nhân hóa thể hiện sự tác động sâu sắc của thời gian lên mẹ, không chỉ làm tóc bà bạc mà còn gây ra cảm xúc khó chịu.
"Lưng mẹ cứ còng dần xuống":
- Biện pháp tu từ: Nhân hóa và hình ảnh.
- Phân tích: Câu này dùng hình ảnh cụ thể để diễn tả sự thay đổi về thể chất của mẹ. "Lưng mẹ cứ còng dần xuống" là một hình ảnh cụ thể giúp người đọc cảm nhận được sự đau đớn và mệt mỏi mà mẹ phải chịu đựng, thể hiện sự mệt mỏi và sức nặng của tuổi tác.
"Cho con ngày một thêm cao":
- Biện pháp tu từ: Nhân hóa và ẩn dụ.
- Phân tích: Câu này sử dụng hình ảnh ẩn dụ để thể hiện sự trưởng thành của con cái. "Ngày một thêm cao" không chỉ là sự tăng trưởng về mặt thể lý mà còn về sự trưởng thành và phát triển cá nhân. Biện pháp nhân hóa làm nổi bật sự hi sinh của mẹ để con cái có thể trưởng thành.
b) Nội dung chính của đoạn thơ:
Đoạn thơ diễn tả sự hi sinh và tác động của thời gian đối với mẹ. Nó thể hiện hình ảnh mẹ ngày càng già đi, với tóc bạc và lưng còng, nhưng mẹ vẫn âm thầm chịu đựng để con cái có thể trưởng thành và phát triển.