Tôi luôn mơ ước được sống ở một vùng quê yên bình. Nơi đó, bầu trời trong xanh vời vợi, những đám mây trắng bồng bềnh trôi lững lờ. Mặt trời mỗi buổi sáng thức giấc chiếu những tia nắng vàng ấm áp xuống khắp mọi nơi. Gió thổi nhè nhẹ mang theo hương thơm của hoa cỏ, của lúa chín.
Em hình dung mình đang đứng giữa một cánh đồng lúa chín vàng óng. Những bông lúa nặng trĩu hạt, cúi đầu chào tôi. Xa xa, là một con sông nhỏ uốn lượn quanh làng. Dòng sông trong veo, nó soi bóng những hàng cây xanh mát. Tôicó thể ngồi bên bờ sông, thả những chiếc thuyền giấy nhỏ xinh và ngắm nhìn chúng trôi theo dòng nước.
Nhà tôi sẽ nằm dưới một gốc cây bàng cổ thụ. Xung quanh nhà là một khu vườn nhỏ với đủ các loại hoa. Mỗi buổi sáng, tôi sẽ cùng bà ra vườn tưới cây, hái rau. Chiều chiều, gia đình tôi quây quần bên nhau, thưởng thức những món ăn ngon do chính tay mẹ nấu.
Tôi yêu ngôi làng nhỏ bé ấy. Ở đó, con người sống chan hòa, yêu thương. Họ luôn sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau. Cuộc sống ở quê thật yên bình và hạnh phúc. Tô mong ước một ngày nào đó, mình sẽ được trở về ngôi làng ấy.