a. “Những ý tưởng ấy tôi chưa lần nào ghi lên giấy, vì hồi ấy tôi không biết ghi và ngày nay
tôi không nhớ hết. Nhưng mỗi lần thấy mấy em nhỏ rụt rè núp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến
trường, lòng tôi lại tưng bừng rộn rã.” (Thanh Tịnh)
* Phép liên kết: Phép đối lập (nhưng) và phép liên tưởng.
* Phân tích: Câu văn sử dụng "nhưng" để chuyển ý, đối lập giữa việc không ghi lại ý tưởng và cảm xúc khi nhìn thấy các em nhỏ đi học. Đồng thời, hình ảnh các em nhỏ đi học gợi lại những ký ức tuổi thơ của tác giả, tạo nên một phép liên tưởng đẹp.
b. “Trước đó mấy hôm, lúc đi ngang qua làng Hoà An bẫy chim quyên với thằng Minh, tôi có
ghé lại trường một lần. Lần ấy, trường đối với tôi là một nơi xa lạ”
* Phép liên kết: Phép thế (lần ấy) và phép nối (lúc).
* Phân tích: Từ "lần ấy" thay thế cho việc "ghé lại trường một lần" ở câu trước, tạo sự liên kết chặt chẽ. Còn "lúc" là một liên từ nối hai vế câu lại với nhau.
c.
Được mùa chớ phụ ngô khoai
Đến khi thất bát mấy ai bạn cùng.
* Phép liên kết: Phép đối.
* Phân tích: Câu ca dao sử dụng phép đối giữa "được mùa" và "thất bát", "ngô khoai" và "bạn cùng" để nhấn mạnh ý nghĩa về sự tương trợ lẫn nhau trong cuộc sống.
d. “ Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục”
“Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống
( “Nói với con” -Y Phương)
(Nguyễn Khoa Điềm)
* Phép liên kết: Phép đối.
* Phân tích: Cả hai đoạn thơ đều sử dụng phép đối để tạo nên sự cân đối, nhịp nhàng và nhấn mạnh ý nghĩa. Ví dụ: "tự đục đá" - "làm phong tục", "lớn lên" - "lớn xuống".
e. Mùa xuân đã về thật rồi. Mùa xuân tràn ngập đất trời và lòng người.
* Phép liên kết: Phép lặp từ ngữ (mùa xuân).
* Phân tích: Câu văn lặp lại từ "mùa xuân" để nhấn mạnh sự hiện diện của mùa xuân và tạo nên cảm giác tràn đầy, ấm áp.