Đây mùa xuân tới là một tác phẩm đặc biệt của Trần Đức Phổ, khắc họa một bức tranh thiên nhiên mùa thu tươi mới, ấm áp, căng tràn sức sống. Bài thơ này không chỉ đem đến cho người đọc những hình ảnh đẹp và những cảm nhận sâu sắc về mùa xuân, mà còn kết hợp với nỗi buồn và sự tiếc nuối nếu phải xa mùa xuân. Từng câu thơ đã đan xen những khung cảnh thi vị và cảm xúc tinh tế, tạo nên một tác phẩm đáng để khám phá và tưởng tượng về mùa xuân như “nắng đẹp, vườn bướm lượn, hoa tươi, gốc mai già,..”. Nhà thơ đã mô tả mùa xuân bằng những hình ảnh tinh tế và đầy tính biểu cảm. Mùa xuân là mùa khởi đầu trong năm, vạn vật đâm chồi nảy lộc tràn đầy sức sống. Chẳng vì thế mà vẻ đẹp của những người con gái đang độ xuân thì luôn được ví von với mùa xuân. Tác giả sử dụng những biện pháp nhân hóa và so sánh để mùa xuân trở nên giống như con người, diễn tả tâm trạng của con người. “Môi cười”, “tình xuân ấm áp như hơi thở” đều gợi đến những rung động như một người thiếu nữ khiến tác giả chẳng nỡ “xa lòng” mà xa rồi thì “nhớ chẳng vơi”. Bài thơ không chỉ tạo nên một bức tranh đẹp về mùa xuân, mà còn truyền đạt những cảm xúc và sự thay đổi của bản thân và môi trường xung quanh. Mùa xuân - mùa của sự sống, của niềm hạnh phúc và sum vầy. Xuân đến mang bao niềm hy vọng cho mọi người, cho quê hương và đất nước thân yêu của em. Yêu sao mùa xuân - mùa đẹp nhất trong năm.