Khổ thơ trong bài thơ "Nhớ con sông quê hương" của Tế Hanh hiện lên với vẻ đẹp giản dị nhưng đầy sâu lắng, thể hiện một tình cảm chân thành và mộc mạc đối với dòng sông quê hương. Câu thơ “Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!” gợi lên hình ảnh dòng sông như một nhân chứng thầm lặng của cuộc đời tác giả, chứng kiến và đồng hành cùng từng khoảnh khắc của cuộc sống. Dòng sông không chỉ là nơi tắm mát, làm dịu đi những tháng ngày vất vả mà còn là nơi lưu giữ những kỷ niệm, những phần ký ức quý giá của tuổi trẻ và quê hương.
“Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ” thể hiện một tình yêu vĩnh cửu và tươi mới đối với dòng sông quê. Mối tình này không chỉ là sự yêu thích đơn thuần mà là sự gắn bó sâu sắc, như một phần không thể thiếu trong cuộc đời tác giả. Điều này cho thấy dòng sông không chỉ là một hình ảnh trong ký ức mà là một phần của bản sắc cá nhân và tâm hồn tác giả.
Câu thơ tiếp theo, “Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ,” mở rộng hình ảnh của dòng sông, gắn kết nó với quê hương và tuổi trẻ, nhấn mạnh vai trò quan trọng của dòng sông trong việc hình thành và nuôi dưỡng những giá trị văn hóa, tâm hồn và tình cảm của tác giả. Dòng sông là chứng nhân cho những năm tháng trưởng thành, là phần không thể thiếu trong ký ức và cảm xúc của mỗi người.
Cuối cùng, “Sông của miền Nam nước Việt thân yêu” khép lại khổ thơ bằng một cảm xúc trân trọng và yêu mến đối với quê hương, gắn kết dòng sông với cả miền Nam Việt Nam. Sự kết hợp giữa những hình ảnh cụ thể và tình cảm chân thành đã tạo nên một bức tranh sinh động và cảm xúc về tình yêu quê hương, làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông như một biểu tượng của sự kết nối sâu sắc giữa con người và đất nước. Khổ thơ không chỉ là một bài thơ về sông nước mà còn là một tác phẩm nghệ thuật về tình yêu quê hương và ký ức, mang đến cho người đọc những cảm xúc mạnh mẽ và sâu sắc.