"Tổ quốc là tiếng mẹ" của Nguyễn Việt Chiến là một áng thơ ngọt ngào, sâu lắng, thể hiện tình yêu tha thiết của tác giả đối với quê hương đất nước. Qua những hình ảnh thơ giản dị mà giàu sức gợi hình, nhà thơ đã vẽ nên một bức tranh toàn cảnh về tổ quốc, từ những điều bình dị, gần gũi đến những sự kiện lịch sử hào hùng.
Hình ảnh "tổ quốc là tiếng mẹ" mở đầu bài thơ đã khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng. Tiếng mẹ ru là âm thanh đầu tiên mà mỗi người con đều được nghe, nó gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ. Qua đó, tác giả khẳng định rằng tổ quốc là nơi chôn rau cắt rốn, là cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người.
Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên để miêu tả vẻ đẹp của tổ quốc: mây trắng trên Trường Sơn, cây lúa chín vàng, ngọn gió trên đỉnh Vị Xuyên, sóng mặn trên biển Đông,... Những hình ảnh này không chỉ gợi lên vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn thể hiện sự đa dạng, phong phú của đất nước.
Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp bình dị, thơ mộng, bài thơ còn nhắc đến những hy sinh, mất mát của cha ông để bảo vệ Tổ quốc. Hình ảnh "bao người con ngã xuống", "máu đỏ", "cát Hoàng Sa", "đá Trường Sa" gợi lên những đau thương, mất mát của dân tộc. Đồng thời, nó cũng khẳng định ý chí bất khuất, tinh thần yêu nước của những người con đất Việt.
Những câu thơ cuối cùng của bài thơ lại hướng về tương lai. Hình ảnh "tiếng trẻ thơ đánh vần", "câu hát dân ca" là biểu tượng cho tương lai tươi sáng của đất nước. Qua đó, tác giả khẳng định niềm tin vào tương lai, vào sức mạnh của dân tộc.
Với những hình ảnh thơ giàu sức gợi cảm, ngôn ngữ giản dị, giàu cảm xúc, bài thơ "Tổ quốc là tiếng mẹ" đã chạm đến trái tim của mỗi người đọc. Tình yêu quê hương đất nước được thể hiện một cách chân thành, sâu sắc qua những câu thơ giản dị mà ý nghĩa. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một lời nhắn nhủ, một lời khẳng định về tình yêu quê hương đất nước.