Trong đoạn trích trên, nhân vật Lão Hạc hiện lên với những nét tính cách sâu sắc, thể hiện qua lời nói và hành động của ông. Đây là một nhân vật giàu lòng tự trọng, yêu thương con cái và lo lắng cho tương lai gia đình, đồng thời mang nặng gánh nặng của sự nghèo khó và cô đơn trong tuổi già.
Trước hết, Lão Hạc là người cha tận tụy, luôn nghĩ về con cái dù bản thân đang sống trong hoàn cảnh khó khăn. Việc Lão Hạc muốn gửi ba sào vườn của con trai cho ông Giáo thể hiện sự lo lắng và trách nhiệm của một người cha. Ông muốn đảm bảo rằng, dù mình có ra đi, tài sản của con trai vẫn được bảo vệ an toàn. Đây là một cách mà Lão Hạc thể hiện tình yêu và sự quan tâm sâu sắc đối với con cái, dù rằng việc này có thể làm ông phải chịu thiệt thòi.
Lão Hạc cũng là người có lòng tự trọng cao. Ông hiểu rằng cuộc sống của mình đang đến giai đoạn cuối, và ông không muốn trở thành gánh nặng cho người khác. Ông không chỉ lo lắng cho số phận của ba sào vườn mà còn dự liệu cả tình huống khi ông qua đời. Việc lão dành riêng một số tiền để lo liệu đám tang cho mình thể hiện rằng ông muốn ra đi trong thanh thản, không để lại nợ nần hay phiền toái cho hàng xóm.
Ngoài ra, trong lời nói của Lão Hạc, ta còn cảm nhận được sự cô đơn và nỗi đau của một người già không có con cái bên cạnh. Ông hiểu rõ tình cảnh của mình và không mong đợi sự giúp đỡ từ người khác, nhưng đồng thời cũng không thể không lo lắng về tương lai. Điều này tạo nên một hình ảnh Lão Hạc đầy bi thương, khiến người đọc cảm thông và thương xót.
Tóm lại, qua đoạn trích này, nhân vật Lão Hạc hiện lên với tất cả sự hy sinh, lo lắng và tự trọng của một người cha nghèo, già yếu nhưng luôn đặt con cái lên trên hết. Sự tận tụy, lòng tự trọng và nỗi cô đơn của ông là những phẩm chất quý báu, đồng thời cũng là những yếu tố làm nổi bật tính cách của Lão Hạc, khiến nhân vật trở nên sống động và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.