Một buổi trưa oi ả, tôi lững thững bước ra khu vườn uốn mình trong ánh nắng. Bỗng, sự yên tĩnh mênh mông của khoảng không như chìm trong một giấc ngủ say, khiến tôi cảm thấy tâm hồn thanh thản. Những cây xoan cao vút như những chiến binh kiêu hãnh, đang yên lặng gánh trên mình những chùm quả vàng óng ánh, khẽ lay động trong cơn gió nhẹ lướt qua.
Đi sâu vào bên trong, tôi bất chợt nghe thấy những tiếng líu lo, rộn ràng. Ngước mắt lên, tôi phát hiện một góc vườn đang trở nên xôn xao, khi đàn chim líu ríu bay lên bay xuống, như thể chúng vừa phát hiện ra một mối nguy hiểm nào đó. Tìm kiếm thật cẩn thận, tôi cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân - một chiếc tổ chim trơ trọi, như một túm đốm khô khốc, bấu víu vào đầu cành cây, có vẻ đã bị gió đánh rách tả tơi.