Bài toán a: (n-1)(n-4) là số nguyên tố
Phân tích:
Để tích (n-1)(n-4) là số nguyên tố thì một trong hai thừa số phải bằng 1 và thừa số còn lại là số nguyên tố.
Giải:
Trường hợp 1: n-1 = 1 => n = 2. Khi đó, n-4 = -2 không phải là số nguyên tố.
Trường hợp 2: n-4 = 1 => n = 5. Khi đó, n-1 = 4 không phải là số nguyên tố.
Kết luận: Không tồn tại số tự nhiên n thỏa mãn (n-1)(n-4) là số nguyên tố.
Bài toán b: (n-1)(n²-n+1) là số nguyên tố
Phân tích:
Để tích (n-1)(n²-n+1) là số nguyên tố thì một trong hai thừa số phải bằng 1 và thừa số còn lại là số nguyên tố.
Trường hợp 1: n-1 = 1 => n = 2. Khi đó, n²-n+1 = 3 là số nguyên tố. Đây là một nghiệm.
Trường hợp 2: n²-n+1 = 1. Phương trình này tương đương với n(n-1) = 0. Do n là số tự nhiên nên n = 1. Tuy nhiên, khi n = 1 thì n-1 = 0, không thỏa mãn điều kiện là số nguyên tố.
Kết luận: Số tự nhiên n duy nhất thỏa mãn (n-1)(n²-n+1) là số nguyên tố là n = 2.
Tổng kết:
Bài toán a: Không có giá trị n thỏa mãn.
Bài toán b: n = 2 là giá trị duy nhất thỏa mãn.