Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết 1 bài văn ngắn kể lại kỉ niệm sâu sắc nhất của em đối với cô giáo đã dạy em dưới mái trường Tiểu học

Viết 1 bài văn ngắn kể lại kỉ niệm sâu sắc nhất của em đối với cô giáo đã dạy em dưới mái trường Tiểu học.
M.n viết khoảng 20 dòng giúp mik ạ, nhưng cx phải hay hay xíu nhaaa
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
45
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Khi nghĩ về những kỷ niệm dưới mái trường Tiểu học, trong lòng em bỗng dâng trào tình cảm ấm áp đối với cô giáo chủ nhiệm - cô Lan. Em vẫn nhớ như in buổi chiều mùa đông năm ấy, khi lớp em tổ chức buổi ngoại khóa. Cô Lan, với nụ cười tươi rói, đã chuẩn bị một cuộc thi nhỏ giữa các nhóm. Các bạn trong lớp hào hứng tham gia, còn em thì lo lắng vì chưa tự tin về khả năng của mình.

Khi nghe cô động viên: "Các em hãy cố gắng, hãy tin vào bản thân mình!", em cảm nhận được sự ấm áp và niềm tin mà cô dành cho cả lớp. Cuối cùng, em đã quyết định tham gia, và điều kỳ diệu đã xảy ra. Không chỉ giúp đội của em giành chiến thắng, mà em còn cảm thấy tự tin và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Sau buổi ngoại khóa, cô đã gọi em lại và khen ngợi: "Cô tự hào về em, hãy luôn mạnh dạn như thế nhé!" Những lời ấy như xoa dịu mọi lo lắng trong em, thắp sáng trong em một ngọn lửa của niềm tin và sự quyết tâm. Từ đó, em học được rằng chỉ cần mình cố gắng và dám đứng lên thử thách, thành công sẽ đến.

Kỷ niệm về cô Lan chính là một dấu mốc quan trọng trong cuộc đời học sinh của em. Cô không chỉ là người dạy chữ, mà còn là người truyền cảm hứng, giúp em hiểu được giá trị của sự tự tin và lòng kiên trì. Em sẽ luôn nhớ về cô với lòng biết ơn vô hạn.
1
0
trần phi vũ
06/09 20:30:03
+5đ tặng

Kỉ niệm sâu sắc nhất của em với cô giáo Tiểu học diễn ra vào một hôm trời đẹp, khi chúng em tham gia một buổi ngoại khóa về trải nghiệm thực tế. Cô giáo Anh, người đã dạy chúng em từ những ngày đầu tiên vào lớp Một, là người tổ chức buổi đi này.

Hôm đó, cô dẫn chúng em đến một trang trại dạy về nông nghiệp. Được nghe cô giới thiệu về các loại cây trồng và cách chăm sóc chúng, em cảm thấy rất hứng thú. Cô không chỉ dạy chúng em kiến thức, mà còn luôn khuyến khích chúng em đặt câu hỏi. Nhớ lại, có lẽ điều khiến em ấn tượng nhất chính là khi cô ngồi xuống cùng chúng em, cùng nhổ cỏ và tưới cây. Cô vừa làm vừa cười nói, khiến không khí buổi đi càng thêm vui vẻ.

Trên đường trở về, em đã hỏi cô về ước mơ của cô. Cô kể rằng cô mong muốn trở thành một người truyền cảm hứng cho học sinh, giúp các em yêu thích việc học. Câu nói của cô đã chạm vào trái tim em và khiến em tự nhủ mình cũng muốn trở thành một người như thế trong tương lai.

Kỉ niệm đó không chỉ là về một chuyến đi, mà còn là bài học về tình yêu thương, sự cống hiến và niềm khát khao học hỏi. Em sẽ mãi nhớ về cô giáo Anh, người đã dạy em không chỉ kiến thức mà còn là cách sống ý nghĩa.


 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Huỳnh Trần
06/09 20:47:57
+4đ tặng

Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà tôi sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay tôi viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng tôi tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: “Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều.” Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: “Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?” Lớp tôi đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: “Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay.” Rồi cô nhìn thẳng em và nói: “Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn.” Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. “Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn.” – Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, tôi đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

Babiieee
chấm điểm r ạk

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×