Từ xưa đến nay, những câu chuyện cổ tích luôn có sức hấp dẫn đặc biệt với trẻ thơ vì đó là thế giới của những điều diệu kì, những giấc mơ đẹp. Truyện mà em thích nhất là “Hà rầm hà rạc”. Truyện kể về hai anh em trong một gia đình, người anh vì tham lam mà lúc chia tài sản đã không những không chia cho em trai thứ gì mà còn hả hê cười nhìn em ra đi tay trắng. Con người ích kỉ đó đầy mưu mô đã đẩy chính em trai ruột của mình ra khỏi nhà. Còn người em- một anh chàng hiền lành, lương thiện, ngây thơ đến mức ngốc nghếch. Anh ta thật thà tin lời của anh trai mình để rồi phải ra đi với vỏn vẹn một chiếc rựa. Nhà cửa không có, ruộng vườn cũng không, ngay cả đến chỗ ngủ cũng phải đi nhờ vả, thậm chí là ngủ lang thang ở bên ngoài. Tuy cuộc sống khó khăn, vất vả nhưng người em vẫn làm lụng chăm chỉ. Và cuộc đời của người em bắt đầu có sự thay đổi khi vào một đêm anh ta đang ngủ thì bị một bầy khỉ khiêng đi. Anh ta nằm in lắng nghe và thấy được khiêng đến hố vàng. Nắm được thời cơ, anh vội lấy chút vàng mang về và trở nên giàu có. Còn đối với người anh tham lam, sau khi nghe chuyện cũng đòi làm giống người em nhưng chính bản tính tham lam đó đã đẩy hắn ta xuống vực sâu và dẫn đến cái chết. Đó là một kết thúc có hậu, phần thưởng xứng đáng cho những con người hiền lành, lương thiện. Như vậy, với truyện cổ tích “Hà rầm hà rạc”, nhân dân ta đã gửi gắm ước mơ về một cuộc sống công bằng, “thiện giả thiện báo”, “ác giả ác báo”.