Hai lối rẽ trong rừng vàng rực lá
Buồn thay biết làm sao chọn cả
Là kẻ lữ hành, tôi đứng đó hồi lâu
Dõi mút tầm lối nọ về đâu
Tới tận khúc quanh giữa bụi bờ chìm khuất
Rồi tôi chọn lối này, không mấy khác
Nhưng xem chừng theo thôi thúc mạnh hơn
Vì cỏ rậm muốn mời chân bước
Dù qua đây đi về phía trước
Hai lối như nhau đều có vệt mòn
Hai nẻo đường sáng ấy trải ra
Trên thảm lá chưa chân ai hằn dấu thẫm
Sẽ đi lối đầu tiên, một ngày nào muốn lắm!
Nhưng đường nối đường, lòng thao thức mai đây
Chắc gì tôi được trở lại chốn này
Rồi với tiếng thở dài tôi sẽ nói
Ngày nào kia trong tháng năm vời vợi
Hai lối xuyên rừng, đứng đó một tôi –
Tôi đã chọn lối đi ít dấu chân người
Và điều đó làm nên bao khác biệt
( Con đường chưa chọn, Robert Frost, Phan Huy Dũng dịch, Tạp chí Sông Lam, số 11,
tháng 3/2021, Tr.96)
Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Phương thức biểu đạt chính: biểu cảm | 0,75 |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |