Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Dựa vào bài thơ Đánh thức trầu của Trần Đăng Khoa, hãy viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ


Dựa vào bài thơ Đánh thức trầu của Trần Đăng Khoa hãy viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ
Đã ngủ rồi hả trầu 
Tao đã đi ngủ đâu 
Mà trầu mày đã ngủ 
Bà tao vừa đến đó 
Muốn có mấy lá trầu 
Tao không phải ai đâu 
Đánh thức mày để hái! 
 
Trầu ơi hãy tỉnh lại! 
Mở mắt xanh ra nào 
Lá nào muốn cho tao 
Thì mày chìa ra nhé 
Tay tao hái rất nhẹ
Không làm mày đau đâu 
 
Đã dậy chưa hả trầu? 
Tao hái vài lá nhé 
Cho bà và cho mẹ 
Đừng lụi đi trầu ơi
Giải nhất hành tinh viết được 5 trang kẻ ngang
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
86
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Tôi nhớ một buổi chiều hè, khi ánh nắng bắt đầu dịu lại và cơn gió nhẹ nhàng lướt qua. Đó là lúc tôi cùng bà ngồi trên hiên nhà, thấp thoáng giữa vườn trầu xanh um tùm. Bà tôi thường kể cho tôi những câu chuyện về tán trầu, về những kỷ niệm khi bà còn trẻ và mỗi lần hái trầu lại là một sự trân quý.

Một chiều, khi bà bảo tôi ra vườn gọi trầu dậy để hái, tôi cảm thấy có điều gì đó kỳ diệu đang xảy ra. Dưới ánh nắng ấm áp, cây trầu như đang ngủ say trong bầu không khí yên bình. Tôi thì thầm gọi với cây trầu: “Trầu ơi, tỉnh dậy! Mở mắt xanh ra nào!” Dường như nghe được lời kêu gọi ấy, những chiếc lá trầu bắt đầu nghiêng mình, nhựa sống trong lá như chảy tràn ra, phản chiếu ánh mặt trời lung linh.

Tôi hình dung ra một câu chuyện cổ tích, trong đó những chiếc lá trầu này chính là những nàng tiên đang say giấc nồng. Tôi tưởng tượng ra cảnh các nàng tiên đang thiếp đi, không hay biết rằng có một đứa trẻ đang chờ đợi sự đánh thức của họ. Tôi hạ giọng, nhẹ nhàng như những cơn gió, thốt lên: "Trầu ơi, hãy dậy đi, bà và mẹ đang chờ mày!"

Thật kỳ diệu, sau từng lời gọi của tôi, trầu như nghe thấy và bắt đầu cựa quậy. “Đừng lụi đi trầu ơi!” - tôi thì thầm, như muốn truyền cho cây trầu sức sống. Những chiếc lá xanh mướt dần vươn lên, rạng rỡ và tươi tắn hơn bao giờ hết. Tôi khẽ chạm tay vào lá, cảm nhận được sự tươi mới và sức sống mãnh liệt của thiên nhiên.

Khi tôi mang những lá trầu lên cho bà, ánh mắt của bà sáng lên, như thể bà đã tìm thấy được những viên ngọc quý. “Con làm tốt lắm!” - bà khen ngợi, khiến tôi thấy lòng mình ấm áp. Bà ngồi lại và kể cho tôi nghe những câu chuyện thú vị về sự cần thiết của trầu trong đời sống. Theo bà, trầu không chỉ là nguyên liệu cho món ăn mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, là những kỷ niệm gắn bó giữa người với người.

Từ hôm ấy, trong tâm trí tôi, trầu không chỉ là một loài cây giản dị, mà còn là một phần của cuộc sống, là minh chứng cho tình cảm gia đình. Tôi nhận ra rằng, việc đánh thức trầu cũng là cách đánh thức những giá trị xưa cũ, những kỷ niệm đẹp trong tâm hồn mỗi người.

Chuyện tưởng tượng ngày hôm đó đã giúp tôi hiểu sâu sắc hơn về tình yêu thương của bà dành cho cây trầu, và từ đó, những lá trầu xanh xao đã trở thành biểu tượng của tình cảm gia đình trong tôi.

Bây giờ, mỗi khi nhìn thấy lá trầu, tôi lại nhớ về lời thơ của Trần Đăng Khoa, về những ký ức tuổi thơ, về mối liên hệ thiêng liêng giữa con người và thiên nhiên, giữa thế hệ này với thế hệ khác. Như vậy, cây trầu không chỉ là cây xanh, mà còn là cầu nối xuyên suốt thời gian, là tâm hồn sống động mà tôi sẽ cùng gìn giữ.
1
0
Phạm Minh Khôi
19/09 20:07:18
+5đ tặng

Dựa trên bài thơ “Đánh thức trầu” của Trần Đăng Khoa, mình sẽ viết một bài văn tự sự kể chuyện đời thường kết hợp với truyện tưởng tượng nhằm nêu bật chủ đề của bài thơ.

 

Một buổi sáng yên bình

Sáng sớm, khi ánh nắng ban mai vừa ló dạng, tôi thức dậy và bước ra vườn. Khu vườn nhỏ của bà tôi luôn là nơi tôi yêu thích nhất. Những cây trầu xanh mướt, lá trầu non mơn mởn như đang chờ đợi bàn tay chăm sóc của bà.

Tôi nhớ lại những lần bà kể chuyện về cây trầu. Bà nói rằng cây trầu không chỉ là một loại cây bình thường, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và sự gắn kết trong gia đình. Mỗi khi bà hái lá trầu, bà luôn nhẹ nhàng và cẩn thận, như thể đang chăm sóc một người bạn thân thiết.

Hôm nay, bà nhờ tôi hái vài lá trầu để chuẩn bị cho bữa cơm gia đình. Tôi bước đến gần cây trầu, nhẹ nhàng chạm vào những chiếc lá xanh mướt. “Đã ngủ rồi hả trầu?” - tôi thì thầm. “Tao đã đi ngủ đâu, mà trầu mày đã ngủ.”

Tôi tưởng tượng rằng cây trầu có thể nghe và hiểu được lời tôi nói. Những chiếc lá trầu khẽ rung rinh như đang trả lời. “Bà tao vừa đến đó, muốn có mấy lá trầu. Tao không phải ai đâu, đánh thức mày để hái!”

Tôi nhẹ nhàng hái từng chiếc lá, cảm nhận sự mềm mại và mát lạnh của chúng. “Trầu ơi hãy tỉnh lại! Mở mắt xanh ra nào. Lá nào muốn cho tao, thì mày chìa ra nhé. Tay tao hái rất nhẹ, không làm mày đau đâu.”

Những chiếc lá trầu như hiểu được lòng tôi, chúng khẽ nghiêng mình, để lộ ra những chiếc lá non tươi tốt. “Đã dậy chưa hả trầu? Tao hái vài lá nhé. Cho bà và cho mẹ, đừng lụi đi trầu ơi.”

Khi tôi hái xong, tôi cảm thấy lòng mình tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Tôi biết rằng những chiếc lá trầu này không chỉ là nguyên liệu cho bữa cơm, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và sự gắn kết trong gia đình. Tôi mang những chiếc lá trầu vào nhà, lòng thầm cảm ơn cây trầu đã luôn ở bên gia đình tôi, như một người bạn thân thiết và trung thành.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
bơ đây
19/09 20:19:04
+4đ tặng
Khi đọc “Đánh thức trầu” của Trần Đăng Khoa, mỗi người đều có thêm một bài học quý giá. Bài thơ gồm hai phần: lời hát của người bà và lời hát của người cháu. Lời hát mở đầu của người bà: “Mày làm chúa tao/Tao làm chúa mày” khẳng định con người nên tôn trọng tự nhiên, chứ không nên coi mình là chúa tể có thể thống trị, điều khiển thiên nhiên. Tiếp đến “Tao không hái ngày/ Thì tao hái đêm” gợi nhắc về một quan niệm trong dân gian - mỗi khi muốn hái trầu vào ban đêm, phải gọi cho trầu tỉnh ngủ rồi mới xin “hái vài lá”. Điều này cho chúng ta thấy được cách đối xử rất trân trọng, nâng niu của người dân quê với cây cối trong vườn. Những câu hát của người cháu lại giúp người đọc thấy được tình yêu thương, cũng như sự hòa hợp với thiên nhiên, bảo vệ thiên nhiên. Cách xưng hô “mày - tao” tạo cảm giác gần gũi thân thiết giữa con người và cây trầu. Những lời hỏi han, động viên trầu “Đã ngủ rồi hả trầu?, “Trầu ơi, hãy tỉnh lại/Mở mắt xanh ra nào”, “Đừng lụi đi trầu ơi”...Vậy nên phải đánh thức, phải nói rõ lí do, phải hái rất nhẹ nhàng, và chỉ hái vài lá vừa đủ cho bà và cho mẹ. Đừng lụi đi trầu ơi là mong ước, là nguyện cầu của Trần Đăng Khoa đối với trầu .Có thể thấy, bài thơ không những đem đến cho chúng ta bức tranh mát lành của thôn quê mà còn gửi đến bạn đọc tình yêu thương, nâng niu, trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc đời. Bài thơ một lần nữa cho thấy tâm hồn trắng trong như lụa của tuổi thơ trong tình bạn – dù là bạn với cỏ cây. Cậu bé trong bài thơ đã khiến tác phẩm trở nên sinh động. Nhân vật cũng gửi gắm đến chúng ta thông điệp về tình yêu thương và trân trọng thiên nhiên. Hãy biết bảo vệ lấy nó. Bảo vệ thiên nhiên là bảo vệ cuộc sống chính mình, bảo vệ sự sống trên trái đất. Mong rằng khắp nơi trên địa cầu này, thiên nhiên cỏ cây đều được sống một cuộc sống thoải mái trong sự trân trọng, nâng niu của con người.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×