Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Ngôi trường trong kí ức của những cô cậu học trò là nơi lưu giữ những tháng ngày tươi đẹp, trong trẻo và đầy mơ mộng nhất của cuộc đời. Nhưng giờ đây, chúng ta phải nhìn nhận một vấn nạn đang ngày càng phổ biến trong trường học và phá hủy năm tháng cắp sách của những đứa trẻ: bạo lực học đường.
Thế nào là bạo lực học đường? Đó là hành động dùng vũ lực bằng tay chân, các vật dụng nguy hiểm hay dùng những phát ngôn thô bạo sỉ nhục gây ra tổn thương và thiệt hại cho người khác về nhiều mặt. Nó xảy ra trong một môi trường mà nhiều người vẫn cho rằng an toàn nhất: trường học. Trong một vài năm trở lại đây, vấn nạn này nhen nhóm dưới nhiều hình thức mới nghiêm trọng hơn và ngày càng nhận được sự quan tâm được cộng đồng.
Bạo lực học đường có thể biểu hiện từ những hành vi nhỏ nhất xảy ra hằng ngày, xảy ra giữa học sinh với học sinh, học sinh với giáo viên, từ nam cho đến nữ. Nhiều giáo viên đã thay vì dùng những lời lẽ giảng giải nhẹ nhàng để giúp học trò của mình nhận thức được vấn đề thì họ lại so sánh những đứa trẻ ngây thơ ấy với những con vật, những đồ vật vô tri vô giác hay dùng biện pháp đánh đập roi vọt để răn đe, đay nghiến. Gần đây nhất, liên tục nổ ra hiện tượng bảo mẫu hay các cô trông giữ trẻ dùng dép hay tát những đứa bé mới chỉ bốn năm tuổi gây bức xúc trong dư luận. Học sinh từ những mâu thuẫn nhỏ nhặt nhưng cộng thêm với tâm lý bốc đồng đã đẩy sự việc đi quá xa dẫn đến những vụ đánh nhau đẫm máu, những clip xé quần áo, rạch mặt . Cũng có những nạn nhân của bạo lực học đường là những học sinh nhút nhát, rụt rè, không giao lưu với mọi người dẫn đến bạn bè cô lập ức hiếp.
Vấn nạn này đang biến chuyển ngày càng phức tạp xuất phát do sự thiếu sót của nhiều phía. Nó xảy ra ngay trong môi trường giáo dục chắc hẳn do ban lãnh đạo nhà trường chưa thực sự quan tâm đến tâm tư, suy nghĩ, tình cảm của học sinh, sự lắng nghe dưới mái trường chưa thực sự được thường xuyên. Đặc biệt gia đình của các em có nhiều bậc cha mẹ vẫn giữ quan niệm “thương cho roi cho vọt” nên khi giáo viên dùng roi vọt với con mình, họ không dám lên tiếng tố cáo, bênh vực. Trong tâm niệm của phụ huynh, những người thầy người cô luôn là tượng trưng cho sự giáo dục đúng đắn nên họ hoàn toàn tin tưởng vào cách dạy dỗ ấy. Học sinh cũng vì e dè sợ sệt mà chịu đựng bạo lực học đường một mình, không có sự đồng hành và thông cảm từ phía gia đình, bạn bè.
Sau những lời lẽ xúc phạm, những hành động đánh đập là sự tổn thương và mất mát không thể lấp đầy. Những nạn nhân sẽ bên cạnh tổn thương về thể xác còn là sự khủng hoảng về tinh thần. Các em thường rơi vào trạng thái bi quan, bế tắc. Nếu suy nghĩ lo âu quá nhiều còn dẫn đến tình trạng căng thẳng, rối loạn. Thậm chí, có nhiều trường hợp, những đứa trẻ ấy đã khép lại cuộc đời mình với một giấc ngủ, khép lại mọi cảm giác đau đớn. Mỗi sự mất mát đều là một khoảng trống không thể lấp đầy với gia đình và tương lai của xã hội.
Đã đến lúc tất cả chúng ta đều phải hành động để bảo vệ những nụ cười hồn nhiên vì đó là cũng chính là những công dân quyết định đến sự phát triển sau này của đất nước. Chúng ta hãy lắng nghe ý kiến của các em, luôn làm bạn với các em bằng tất cả sự chân thành, xoa dịu tổn thương mà các nạn nhân đã chịu đựng. Đồng thời các vụ việc bạo lực học đường chỉ là “con sâu làm rầu nồi canh”. Chúng ta vẫn phải có niềm tin vào giáo dục, vào những giáo viên nhiệt huyết với sự nghiệp trồng người, vào những học trò ngoan ngoãn lương thiện.
Để giải quyết một vấn nạn đang nhức nhối, đó không phải là công việc đơn lẻ, dễ dàng mà là cả một quá trình với sự giúp sức chung tay không chỉ từ những người trong ngành giáo dục mà còn từ mỗi công dân trách nhiệm bởi “Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai”.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |