Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên
----- Nội dung ảnh ----- PHẦN I. ĐỌC HIỂU (6.0 ĐIỂM) Đọc văn bản sau:
(1) Bạn nào tuổi teen cũng thấy mình khó hơn người khác. Các bạn luôn phỏng to những điểm thiệt thòi của mình lên và thu nhỏ phải vật và của người khác lại. Đồng thời, các bạn luôn cảm thấy oan ức, bất công và nghĩ rằng cuộc đời nổi mình thì hơn rất nhiều những gì hy vọng. (...) Rất tiếc, ngoài các bạn teen, cả bạn đang hiểu nhầm nghiệm trọng. Ai cũng phải trải qua nhiều khó khăn trong đời và ai cũng phải chịu hoặc chịu bất công. Vì thế, đứng bên ngoài cuộc đời của mình, điều đó không giúp gì cho các bạn cả. Ngoài ra, những lỗi lầm gây ra thường chỉ là vậy, nên đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh hay người khác.
(2) (...) Tuổi teen có tình ghét tin rất lớn. Các bạn luôn ngầm nghĩa là so bị với người khác dễ mà bất hạnh, khổ hiểu mình, mà nhiều em/cháu mình hơn. Nhiều bạn như bị bỡ rối, hay cảm thấy lạc hậu, kém cỏi, đời măng mỏng mà người lớn hiểu biết ít. Thực ra, điều đó không chính xác. Cha mẹ các bạn đều đã trải qua giai đoạn này nên nhìn xa hơn. Ho biết rõ tính cách như thế, cách học tập, lao động như thế..., thì hiểu quá/khá là gì. Vì thế, vì bố mẹ có niềm một chút, trách móc một chút, ghê gớm một chút, cũng là vì thương, lo lắng cho các bạn.
(3) (...) Nhiều bạn thấy cảnh rủ ga lao vút trên đường rất bàn linh. Nếu tâm nhính hữu hạn thì mọi thứ đơn giản là vậy. Tuy nhiên, chỉ cần nghĩ xa hơn chút nữa, các bạn sẽ nhìn ra phía sau cảnh rủ ga, lao ấm đó là bệnh viện với mẹ me, xung đột hoặc cũng dăm tang u bườn. Chơi ngóng chưa bao giờ vẽ sẽ không bao giờ là bàn linh.
(Trích Tuổi dậy thì tưởng chừng ngóng là bàn Linh, TS. Vũ Thu Hương, báo điện tử News.Zing.Giaoduc, 7/10/2015)
Thực hiện các yêu cầu: Câu 1 (0.75 điểm). Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên. Câu 2 (0.75 điểm). Theo đoạn (1), tuổi teen thường bị khóc cười đối cứu của mình như thế nào? Câu 3 (1.5 điểm). Chỉ ra và phân tích hiệu quả nghệ thuật của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu “Vì thế, bố mẹ có lỗi nhiều một chút, trách móc một chút, ghê gớm một chút, cũng là vì thương, lo lắng cho các bạn.”
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu 1 (0.75 điểm):Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên là nghị luận. Câu 2 (0.75 điểm):Theo đoạn (1), tuổi teen thường cảm thấy khó khăn đối với bản thân bằng cách:
Phóng đại những điểm thiệt thòi của mình.
Thu nhỏ ưu điểm của người khác.
Họ cảm thấy oan ức, bất công và nghĩ rằng cuộc đời đối xử với mình không công bằng hơn rất nhiều so với những gì họ hy vọng.
Câu 3 (1.5 điểm):Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu “Vì thế, bố mẹ có lỗi nhiều một chút, trách móc một chút, ghê gớm một chút, cũng là vì thương, lo lắng cho các bạn.” là điệp từ (cụm từ "một chút" được lặp lại ba lần).
=>Điệp từ "một chút" nhấn mạnh đến mức độ không quá lớn của các hành động mà cha mẹ thực hiện, như lỗi lầm, trách móc, ghê gớm. Điều này giúp làm giảm nhẹ những cảm xúc tiêu cực của tuổi teen đối với sự kiểm soát, lo lắng của cha mẹ, đồng thời thể hiện được tình thương yêu và sự quan tâm sâu sắc của cha mẹ đối với con cái. Biện pháp này cũng tạo ra nhịp điệu nhẹ nhàng trong câu văn, làm cho lời khuyên của tác giả dễ tiếp nhận và gần gũi hơn với các bạn trẻ.
Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời
(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi. Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ