Trong đêm mưa bão, hai anh em Mên và Mon rì rầm, thao thức không ngủ được vì lo lắng cho những con chim chìa vôi non ở bãi cát giữa sông. Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi, hai anh em nằm im nhưng không ngủ, chúng nhớ lại những lời bố nói về bầy chim chìa vôi ở khúc sông làng. Vì không thể xua tan lo lắng trong lòng khi mưa vẫn rơi, nước sông vẫn dâng lên nhanh chóng nên hai anh em đã quyết định lấy đò, đi đến bờ sông đối diện với dải cát ngay trong đêm để mang những chú chim vào bờ. Nhưng khi bình minh vừa lên, Mên và Mon lại chứng kiến cảnh tượng bầy chim chìa vôi cất cánh, bay lên khỏi bãi sông cùng chim mẹ và chim bố. Những chú chim với đôi cánh non nớt, thấm ướt vì nước đang từ từ bứt mình lên khỏi dòng nước khổng lồ. Cảnh tượng ngày hôm đó đã làm chúng vui mừng, hạnh phúc mà bật khóc.