Hai khổ thơ cuối của bài thơ “Một đồi áo nâu” thể hiện những cảm xúc sâu lắng và hình ảnh đẹp về tình yêu quê hương đất nước và lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh cho Tổ quốc. Hình ảnh “đồi áo nâu” được tác giả sử dụng như một biểu tượng cho những người chiến sĩ, những người đã cống hiến tuổi trẻ và sức lực để bảo vệ đất nước. Những đồi núi, cây cỏ trong khung cảnh thơ mộng không chỉ là bức tranh thiên nhiên tươi đẹp mà còn mang theo nỗi nhớ quê hương, thể hiện tấm lòng trân trọng những gì giản dị, bình yên.
Khổ thơ cuối khắc họa sâu sắc tâm tư của tác giả, khi nỗi nhớ quê hương và sự khát khao trở về hòa quyện với lòng tự hào về những người đã ngã xuống. Tác giả đã gửi gắm thông điệp về việc gìn giữ và phát huy những giá trị văn hóa, truyền thống của dân tộc. Đồng thời, cách sử dụng thể thơ ngắn gọn, súc tích, cùng với âm điệu nhịp nhàng đã tạo nên một sức mạnh nội tâm mạnh mẽ, khiến người đọc không khỏi bồi hồi xúc động. Qua đó, tác giả khẳng định rằng, dù cuộc sống có bao biến động, tình yêu quê hương, lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh sẽ luôn sống mãi trong tâm hồn mỗi con người.