Đoạn thơ giản dị mà sâu lắng, miêu tả hình ảnh người mẹ đang dầm mình trong cái nắng nóng như nung, không ngại khó khăn, vất vả để lo cho gia đình. Hình ảnh người mẹ "phơi lưng cả ngày" gợi lên sự nhọc nhằn, khó khăn của những người nông dân phải đối diện với thiên nhiên khắc nghiệt, làm việc dưới trời nắng gắt. Điều đáng quý là người con không chỉ nhận thức được sự cực khổ của mẹ mà còn ấp ủ một mong muốn vô cùng đẹp đẽ: "Ước gì em hóa thành mây". Khát khao được hóa thành mây để che chở, mang lại bóng mát cho mẹ là một biểu hiện giản dị nhưng đong đầy tình yêu thương và lòng biết ơn. Tình cảm ấy không cần những lời lẽ hoa mỹ, mà chỉ cần bằng một mong ước nhỏ nhoi cũng đủ để người đọc cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng. Đoạn thơ không chỉ làm nổi bật sự hy sinh của mẹ mà còn đề cao tấm lòng hiếu thảo, tình yêu thương của người con dành cho mẹ, nhắc nhở chúng ta hãy luôn trân trọng, yêu thương và bảo vệ những người thân yêu trong cuộc đời.