- Hừ, leo cao ngã đau! Mấy cái nấm thấp lè tè ghê tởm: - Nó lớn nhanh như thế, chắc là bị bệnh! Chỉ có chim chèo bẻo bay lượn trên cao là biết rõ dòng dõi nhà măng. Chèo bẻo cất tiếng: - Chòe... choét! ... chòe... choét!... Cuối ngữa người hôm trước, hôm sau người cười! Ngốc quá bạn ơi! Nhảy bên xanh tái cà da. Lũ nấm cụp hẹp đầu lại. Vươn lên đủ độ cao, ngọn măng này cành, ra là. Một cây tre non to, xanh mướt mịn hình trên nền trời thu vọng vẻo. Dường như không nghe thấy những lời chửi bới, gièm pha của lũ mới, kiến, nấm và nhãi, cây tre hiên trưởng cao có mời ngay một thêm xanh tốt. Không thêm chấp những lời nói xằng của lũ vật bé mọn cả, cây tre quanh năm toa rồng cánh chằm gió che mưa cho chúng. Và sớm sớm, đầu chót vót trên ngọn tre cao, chim chèo bẻo cất tiếng kêu cầm mắn bảo hiền nhỏ ngốc, mời đã bắt đầu. (VHH Việt Nam, Tập truyện “Cái Tết của Mèo leo con” - Nhiều tác giả, tr. 122-123, NXB Văn học, 2015)
Câu 1: Ngói kề câu văn bản là ngói thứ mấy? Câu 2: Khi măng tre nhú lên khỏi mặt đất là từ những ai nguyên nà? Câu 3: Giải thích nghĩa của tiếng “chửi bới, gièm pha”? Câu 4: Tại sao măng tre ... Câu 5: Tư vấn bài trên, em hãy làm rõ “...mình trong trang xỉ vỏ bạn bè và nội ng ười xung quanh sau khi đọc truyện trên”? Câu 6: Em hãy rút ra thông điệp sau khi đọc truyện trên?
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).