Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
"Vội Vàng" là một trong những bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Xuân Diệu, được sáng tác vào thời kỳ Thơ Mới, thể hiện tư tưởng lạc quan và yêu đời sâu sắc của tác giả. Bài thơ không chỉ là tiếng nói khát khao sống mãnh liệt, mà còn là sự trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời.
Phân tích bài thơ "Vội Vàng"Ngay từ những câu thơ đầu, Xuân Diệu bày tỏ một ước muốn mãnh liệt:
Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi.Những hình ảnh "tắt nắng", "buộc gió" mang tính phi lý, nhưng lại thể hiện mong muốn cuồng nhiệt của nhà thơ – muốn giữ lại vẻ đẹp thiên nhiên trong khoảnh khắc hiện tại. Xuân Diệu ý thức rõ sự vô thường của thời gian, hiểu rằng vẻ đẹp của thiên nhiên, của cuộc sống sẽ phai nhạt và trôi qua nếu không được níu giữ.
2. Cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên trong từng chi tiếtXuân Diệu ca ngợi vẻ đẹp của cuộc sống một cách tinh tế, qua từng chi tiết nhỏ nhặt nhưng đầy màu sắc và sức sống:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật Này đây hoa của đồng nội xanh rì Này đây lá của cành tơ phơ phất Của yến anh này đây khúc tình si...Những hình ảnh trong đoạn thơ đầy tràn sức sống, từ "ong bướm", "hoa đồng nội", "lá cành tơ", đến "yến anh", tất cả đều gợi lên một bức tranh thiên nhiên tươi mới, tràn đầy niềm vui. Xuân Diệu đã sử dụng ngôn ngữ mượt mà, hình ảnh sinh động để lột tả vẻ đẹp của đời sống, tạo nên một cảm giác hạnh phúc tràn đầy. Mọi thứ như đang hòa quyện, mời gọi con người tận hưởng và sống hết mình.
3. Ý thức về sự trôi qua của thời gian và cái chếtTuy nhiên, niềm vui ấy lại không kéo dài mãi mãi, bởi thời gian là vô cùng ngắn ngủi. Xuân Diệu ý thức rõ điều này và cảm nhận về sự trôi chảy không ngừng của thời gian:
Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già. Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật.Nhà thơ nhận thức rằng, dù mùa xuân có đẹp đẽ đến đâu, thì nó cũng sẽ trôi qua, và sự già nua, cái chết là điều tất yếu. Những từ ngữ "đương qua", "sẽ già", "mất" làm nổi bật cảm giác tiếc nuối, sợ hãi trước sự tàn phai của thời gian và sự ngắn ngủi của đời người. Đây chính là tâm trạng bi kịch của một con người yêu cuộc sống, yêu tuổi trẻ nhưng lại không thể ngăn chặn sự trôi qua của nó.
4. Khát khao sống hết mình, tận hưởng từng khoảnh khắcChính vì ý thức được sự ngắn ngủi của cuộc đời, Xuân Diệu càng thúc giục mình phải sống vội vàng, sống hết mình để tận hưởng từng giây phút của cuộc đời:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm, Ta muốn ôm Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn; Ta muốn riết mây đưa và gió lượn, Ta muốn say cánh bướm với tình yêu, Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều Và non nước, và cây, và cỏ rạng, Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng, Cho no nê thanh sắc của thời tươi.Điệp từ "ta muốn" được lặp lại nhiều lần diễn tả khát vọng mãnh liệt của Xuân Diệu trong việc chiếm lĩnh và sống trọn vẹn với thiên nhiên, với tình yêu. Ông không muốn bỏ lỡ bất kỳ điều gì, từ "mây", "gió", "cánh bướm", cho đến những sắc màu và hương thơm của cuộc sống. Điều đó cho thấy tâm hồn nhà thơ khao khát được hòa mình vào cuộc đời, tận hưởng nó với tất cả các giác quan.
5. Kết luậnBài thơ "Vội Vàng" là một bản tuyên ngôn về tình yêu cuộc sống và tuổi trẻ. Xuân Diệu, với tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc, đã nhận thức rõ sự vô thường của thời gian và khát khao sống vội vàng, sống trọn vẹn từng khoảnh khắc. Thông qua những hình ảnh sống động, ngôn ngữ giàu cảm xúc, nhà thơ đã truyền tải được một thông điệp sâu sắc về giá trị của cuộc sống, khiến người đọc thêm trân trọng từng giây phút của hiện tại.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |