Bài thơ "Mới ra tù, tập leo núi" (hay "Tân xuất ngục học đăng sơn") là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện tinh thần lạc quan, ý chí kiên cường của Bác Hồ trong hoàn cảnh khó khăn. Bài thơ được viết bằng chữ Hán, thể hiện sự uyên bác và tài hoa của Người.
"Vân ủng trùng sơn, sơn ủng vân,": Câu thơ vẽ nên một bức tranh thiên nhiên hùng vĩ với núi non trùng điệp, mây phủ mờ ảo. Hình ảnh này gợi lên cảm giác bao la, rộng lớn của thiên nhiên, đối lập với không gian chật hẹp, tù túng của nhà tù."Giang tâm như kính, tịnh vô trần": Câu thơ này thể hiện tâm hồn thanh bạch, trong sáng của Bác Hồ. Dù trải qua những gian khổ trong tù ngục, tâm hồn Người vẫn giữ được sự tĩnh lặng, không chút vẩn đục."Bồi hồi độc bộ Tây Phong Lĩnh,": Câu thơ cho thấy sự bồi hồi, xúc động của Bác khi một mình bước trên con đường leo núi. Hình ảnh "độc bộ" gợi lên sự cô đơn nhưng cũng thể hiện ý chí tự lực, tự cường của Người."Dao vọng Nam thiên ức cố nhân": Câu thơ cuối cùng thể hiện nỗi nhớ da diết của Bác đối với đồng bào, đồng chí. Từ "Nam thiên" gợi nhớ về quê hương, đất nước, còn "ức cố nhân" thể hiện tình cảm sâu nặng với những người bạn đồng hành.Ý nghĩa của bài thơ, thể hiện tinh thần lạc quan, ý chí kiên cường: Dù trong hoàn cảnh khó khăn, Bác Hồ vẫn giữ được tinh thần lạc quan, ý chí kiên cường. Hình ảnh leo núi tượng trưng cho việc vượt qua khó khăn, thử thách.Thiên nhiên trong bài thơ không chỉ là phông nền mà còn là nguồn cảm hứng, là nơi Bác tìm thấy sự an bình và thanh thản.Nỗi nhớ quê hương, đất nước luôn thường trực trong tâm hồn Bác Hồ.Bài thơ cho thấy Bác Hồ là một con người có ý chí sắt đá, tâm hồn cao đẹp.Kết luận
Bài thơ "Mới ra tù, tập leo núi" là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo, kết hợp hài hòa giữa yếu tố tự sự, miêu tả và trữ tình. Bài thơ không chỉ có giá trị văn học mà còn là một minh chứng sinh động về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác Hồ.