Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trên con đò ngang. Ngồi bên cạnh tôi là một phụ nữ khần trừm kín mặt
Viết đoạn văn khoảng 7-9 câu phân tích hình tượng nhân vật chị Thắm trong đoạn trích trên (đoạn trích " Chảy đi sông ơi" ----- Nội dung ảnh ----- Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình nằm trên con đò ngang. Ngồi bên cạnh tôi là một phụ nữ khần trừm kín mặt. Đối mắt đô đen nhìn tôi rim rỡ: - Thế là tỉnh rồi...Em ăn một ít cháo nhé?
Tôi có nhóm dậy, bùng dạ trống rỗng và đau còn cao, chân tay tôi run bần bật. Tôi định bắt chào ca nóng mà cảm không vững.
- Đề chị bón cho - Người phụ nữ nói dịu dàng - Chị thương em chết. Chân tay em cũng đờ ra…Lão Tào đốc trong em đến ruột vàng nước. Em là liệu lắm! đi bệnh cá đen nghe uồng lão Thịnh có ngày chết tớ mất xác!
- Chị cũng đi! Tôi hỏi. - i…chị nghe thấy em kêu cứu.
- Đừng khiến cá đen em nuôi tôi, giống người ngàn nào hiện hắt - cô ấy thương hão nhiều, sao tôi muốn mù lắm...
Thế là từ đấy tôi quen chị Thắm. Chị Thắm nhỏ trong bến Cốc. Nhà chị nghèo lắm. Suốt ngày ở trên con đò ngang, một tấm khăn vương đen trùm kín mặt. Có lần tôi hỏi chị Thắm về chuyện trầu đen. Chị bảo: - Trầu đen có thực! Nước ở dưới nước. Khi nó lên bờ là nó mang cho người ta sức mạnh….Nhưng nhìn thấy nó, đường nó bạn điều kỳ diệu phải là người tốt. Tôi tin lắm chị. Lòng tôi vẫn hàng ắp ở trong hằn yêu diệu ấy. Con người đó thật là tôi làm…Chị nói với tôi khi hai chị em ngồi trên mũi đò cho khách sang sông. Con người vòm nhiều như bận trên đường.
Mùa hè năm ấy là tôi chuyện về thành phố. Thế lá tôi xa bến Cốc, xa chị Thắm. Khi tôi ra đi, chị Thắm gời tôi xuồng đò cho an chào cá. Tôi cũng không ngờ đó là chị cho một cuộc sống tươi tươi trở lại trước mặt tôi. Thành phố cũng bán con lá thứ cá đã được ruộng khô, rượu…
Năm ngoái, bỗng nhiên tôi có dịp trở về bến Cốc. Bây giờ tôi đã trưởng thành. Tôi làm công chức ở dưới giống điều lạc vơi. Cuộc sống trưởng giàu dù bao bọc lấy tôi. Có lẽ tôi cũng quên chị. Bến Cốc vẫn hiền hòa. Em ngồi thật trên bờ. Bến đò rất ít những người trú lợ. Tôi bước lại gần khẽ hỏi.
- Cu ơi, chị Thắm lại đâu còn ở đây không?
- Thắm ư? - Bà cụ thoáng nổi ngạc nhiên. Tôi đứng lặng người khi nhận ra đó, một bà cụ già đang ngồi tự lự. Tôi bước lại gần khẽ hỏi.
- Cu ơi, chị Thắm lại đâu còn ở đây không?
- Thắm ư? - Bà cụ thoáng nổi ngạc nhiên. Tôi đứng lặng người khi nhận ra đó, một bà cụ già đang ngồi tự lự. Tôi bước lại gần khẽ hỏi.
- Cu ơi, chị Thắm lại đâu còn ở đây không?
- Thắm ư? - Bà cụ thoáng nổi ngạc nhiên. Tôi đứng lặng người khi nhận ra đó, một bà cụ gái đang ngồi tự lự. Tôi bước lại gần khẽ hỏi.
- Cu ơi, chị Thắm lại đâu còn ở đây không?
- Thắm ư? - Bà cụ thoáng nổi ngạc nhiên. Tôi đứng lặng người khi nhận ra đó, một bà cụ gái đang ngồi tự lự. Tôi bước lại gần khẽ hỏi.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).